VINHTHIENTUONG.BLOGSPOT.COM HÂN HẠNH CHÀO ĐÓN CÁC BẠN !

Thứ Hai, 3 tháng 2, 2025

GIỌT NHỚ VÂY QUANH

GIỌT NHỚ VÂY QUANH


Xuân về nắng trải sợi vàng mơ
Nẻo mộng buồn vây mắt thẫn thờ
Vẫn chuyện vuông trầu đêm đổ lá
Hay từng vạt lúa cảnh lồng thơ
Ngày đi dáng mẹ sầu tan mảnh
Dạo tiễn dòng quê cuốn đảo bờ 
Sóng vẫn xoay chiều trên biển lặng
Âm đàn rụng rã vướng màn tơ ./.

LCT O4/O2/2O25
BÀI HOẠ :
*****
Tòng Trần
ĐÊM NỒNG

Những tưởng đêm nồng gợi ước mơ
Ngờ đâu gió thoảng dạ bơ thờ
Xuân về cõi tạm mừng hoa pháo
Tết lại thiên đường khảm vận thơ
Tại giữa ngày vui tình mấy mảnh
Vì trong buổi mộng nghĩa đôi bờ
Nên hồn khắc khoải đành im lặng
Để chuyện đôi mình mãi vướng tơ.

04/02/2025.
*****
Lê Minh
GIÓ XUÂN 

Vẫn gió xuân về đọng nẻo mơ
Tình em một thuở mãi tôn thờ
Cho làn nắng nhạt trôi đầu cửa
Để bóng thu vàng rụng giữa thơ
Tiếc mảnh thời gian vừa rạn ngõ
Buồn khung kỷ niệm cũng xa bờ
Canh chiều nõn lá rơi thầm lặng
Hận nỗi riêng lòng bởi vướng tơ
LM
*****
Hoành Trần
GIỌT BUỒN MÃI ĐỌNG
Xuân đến quay cuồng hết mộng mơ,
Qua ba bữa Tết lại ơ thờ!
Nghe đau bước mỏi thương già lão,
Mà nhớ tình nồng đẹp tuổi thơ,
Du lãng một thời qua mấy bến
Phiêu linh ngàn chốn đến bao bờ!
Bây chừ ngẫm lại chênh chao tí,
Trân quí về xưa những tóc tơ!
HT
4/2/25
*****
Nguyet Huynh

ƯỚC MƠ 

Lặng ngắm sao trời vạn ước mơ 
Buồn tênh gác nhỏ lạnh phiên chờ 
Ru hồn bước nhẹ đan nhành liễu 
Thả gót chân ngà dệt áng thơ 
Gió lạc vầng mây lùa khuất nẻo 
Thuyền trôi sóng biển cuốn xa bờ 
Lưu đầy nỗi nhớ vào đêm mộng 
Vẳng khúc tiêu sầu nợ kiếp tơ ./. 

HKN.04-02-25 !
*****
Đăng Khoa Lê
.                  XUÂN VỀ 
                     (Mạ đề)

Gió đuổi Xuân về đẹp chuỗi mơ
Chùa Cao vọng mãi tiếng chuông thờ
Êm đềm suối chảy bừng khuông nhạc
Lảnh lót chim chuyền trỗi vận thơ
Bụi cỏ lên mầm non thắm bãi
Cành dâu dệt thảm biếc xanh bờ
Ơn dòng sông đổ phù sa ngọt
Nắng dãi cho tằm nhả sợi tơ

               L Đ K 04/02/25
*****
Nguyen Dac Thang
SỢI NHỚ NHÒA TAN
Tưởng giấc say nồng sẽ dệt mơ 
Lòng khao khát chọn lẽ tôn thờ 
Qua thời biến động đầy binh lửa 
Vượt nỗi kêu gào đắng mảng thơ 
Khốn khổ luôn vờn khâu lỗi nạn
Triền miên vẫn bám khoảng xa bờ 
Cơ hồ nghiệt ngã bàn tay trắng 
Khẽ luyện trông vào thảm kết tơ.  
MT 250205