GIỌT NHỚ VÂY QUANH
Xuân về nắng trải sợi vàng mơ
Nẻo mộng buồn vây mắt thẫn thờ
Vẫn chuyện vuông trầu đêm đổ lá
Hay từng vạt lúa cảnh lồng thơ
Ngày đi dáng mẹ sầu tan mảnh
Dạo tiễn dòng quê cuốn đảo bờ
Gió vẫn xoay chiều bên hẻm lặng
Âm đàn rụng rã vướng màn tơ ./.
LCT O4/O2/2O25
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét