VINHTHIENTUONG.BLOGSPOT.COM HÂN HẠNH CHÀO ĐÓN CÁC BẠN !

Thứ Tư, 25 tháng 7, 2018

CÒN ĐÓ LỐI THU XƯA

CÒN ĐÓ LỐI THU XƯA


Bên thềm gió thả ngọn sầu khơi
Lạnh mảnh hồn trăng đứng giữa trời
Nửa giọt thu vàng đang héo rũ
Đôi làn khói bạc đẩy tàn rơi
Chiều vương lối mộng người quên tuổi
Tóc xõa bờ vai kẻ nhớ đời
Bãi sóng leo bờ chao nổi bọt
Như tình đã cạn hết nồng hơi ./.

LCT 25/07/2018

BÀI HỌA :
*****
Hữu Thiên
MỘNG ÚA
Mạ đề

Mộng vỡ bên chiều nắng thả rơi
Tình em đã cuộn cuối chân trời
Trăng tàn lạnh lẽo vì không gió
Liễu úa âu sầu tại chẳng hơi
Kỷ niệm dần trôi về cuối bãi
Thời gian mãi khép lại bên đời..NL
Chiều nay nó gợi hồng đôi quả
Đứng ngẩn ôi chà..bọt rãi khơi..NC

Hợp tác ..25/07/2018
*****
Tòng Trần
CHIỀU NGHIÊNG

Những sợi tơ vàng tỏa sắc khơi
Chiều nghiêng nắng nhẹ võng lưng trời
Thu buồn bởi Hạ làm hoa rũ
Gió nẫu do rừng chặn nẻo rơi
Mãi đợi tình lang ngày đếm tuổi
Hoài trông nghĩa thiếp buổi quên đời
Nghe hồn bỗng gọi lên thành tiếng
Ngẫm dạ bơ thờ hỏi có hơi..! 
25/7/2018.
*****
Dư Âm
TƯỞNG HẾT HƠI!!!
Lặng cảnh đêm hè dõi lá rơi,
Vầng trăng nhạt nhẽo ngút chân trời!
Canh tàn gió cuộn như quần rũ,
Khắc lụn mây vờn ngỡ đảo rơi!
Ngõ mộng năm nào đâu nhớ tuổi,
Đường duyên thuở nọ có quên đời?
Đôi lần nghĩ kiếp sao bèo bọt,
Rệu rã thân gầy tưởng hết hơi!!!
*****
Nguyễn Gia Khanh
NHẠT CHÉN QUAN HÀ

Dõi mảng mây chiều gió nhẹ khơi
Buồn trông bóng nhạn thoảng lưng trời
Nâng chùm phượng đỏ ngoài hiên rũ
Chạm mảnh thu vàng trước ngõ rơi
Chốn cũ còn vương đằm tuổi mộng
Niềm xưa vẫn ủ ấm hương đời
Môi mềm lạnh lẽo vầy cơn tủi
Để chén quan hà mãi nhạt hơi.

Nguyễn Gia Khanh 
*****
Diệu Tiên
NHỚ MÙA ĐÔNG CŨ

Thấy cảnh Đông về giấc mộng rơi
Niềm thương cứ trỗi tím chân trời
Nhìn qua ánh nguyệt em thầm tưởng
Nhớ rõ đêm tình ái vội khơi
Tiếng thệ ngày nao tràn gốc biển
Lời yêu thuở đó khảm trang đời
Nhưng giờ kỷ niệm thôi đành giấu
Bởi tại duyên già đã hết hơi.
*****
Củu Long Giang
ÊM ĐỀM

Nắng cũng êm đềm thả nhẹ khơi
Ngày vui đẹp đẽ cả khung trời
Mây hồng lẳng lặng hờn cơn gió
Sóng nhỏ im lìm dỗi ngọn hơi
Lặng lẽ thời gian còn ủ mộng
Âm thầm kỷ niệm vẫn ươm đời 
Mùa thu mãi gợi lòng say đắm
Lại ngẩn ngơ nhìn những lá rơi.

CLG. 25/7/2018
*****
Phạm Triều Hải
THÓI ĐỜI (Mạ đề)
Lục mỹ thanh. 
Lục thanh vi thủ. 
***
Ngớ ngẩn ân tình đã vụt khơi
Bởi khi nghĩa ấy tụt chân trời
Rộn lời ý bẩn neo lòng ngẫm
Trỗi tiếng câu bần chảy lệ rơi
Vớ vẩn hồn nhơ hoài hãm dạ
Lẳng lơ mộng ác vẫn bêu đời 
Hỡi người tỉnh lại xem và nhớ
Nói nữa thêm sầu thở hụt hơi.

25/07/2018
Phạm Triều Hải
*****
Phượng Đặng
LÒNG HẠ 

Sóng vỗ lay thuyền gợn nẻo khơi
Làn mây lặng lẽ ngắm bên đời
Âm thầm gió đoạn chân mềm thả
Quạnh quẽ duyên buồn mắt vẫn rơi
Kỷ niệm giờ phai tình rẽ lối
Thời gian nghĩa nhạt gót xua đời
Vương lòng hạ tủi màu lam ngã
Nghẹn buổi đông về trắng thẫm hơi
*****

CUNG ĐÀN LỖI NHỊP 

Chẳng khóc sao mà lệ vẫn khơi
Buồn thương sáo nhỏ lạc bên trời 
Vàng khung tuổi hạ tình chưa thắp
Quạnh buổi thu chiều lá đã rơi 
Nửa chuỗi tơ lòng thương nhớ bạn 
Từng đêm chén rượu lãng quên đời
Đàn buông lỗi nhịp sầu ai oán
Phím vỡ dây chùng tửu cạn hơi..

Tường Vân - 25/07/18
*****
Bài đối họa
HƯƠNG MUỘN
(nđt-ltvt-ntvv)

Sông chiều vỡ ngọn sóng lùa khơi
Bến cũ hoàng hôn nhuộm đỏ trời
Nhạt mảnh tơ hồng bên rẫy rớt
Đen viền khói bạc giữa vườn rơi
Màn sương cuối ngọn tràn hiên cửa
Khoảng nắng đầu cây rụng bãi đời 
Vẫn đám mưa tàn đang nhỏ giọt
Trôi vào gác lạnh rã luồng hơi ./.


LCT 25/07/2018
*****
Ngọc Dũng
THU ĐẾN

Dõi cảnh thu về lá rụng khơi
Tình yêu rực rỡ phía lưng trời
Bao làn gió quyện ôm ngày rũ
Vạn tiếng chim hòa đỡ mảnh rơi
Bản nhạc thầm vang hoài ấm ngõ
Vần thơ lặng thoảng mãi êm đời
Tâm hồn khởi sắc không hề quạnh
Níu tuổi thêm hồng mạnh quãng hơi.

Lê Ngọc Dũng