TÌNH NGƯỜI VIỄN XỨ
Nhạt bản đàn xưa sầu viễn xứ
Làm đau khoảnh mắt hồn thi lữ
Chan dòng lệ đắng giữa vần thơ
Giấu nỗi đêm buồn trong cổ tự
Bởi nợ quê nhà tiếng nghĩa nhân
Vì ơn cố quận lòng quân tử
Khi chiều vỡ giọt nắng vàng thu
Bỗng dại mùi hương tàn của sứ ./.
LCT 15/O8/2O22
BÀI HOẠ :
*****
Tòng Trần
CUNG ĐÀN XA XỨ
Cung đàn lỗi nhịp buồn xa xứ
Tủi dạ làm đau hồn khách lữ
Cũng bởi gieo nhầm mấy vận thơ
Vì do cấy lẫn bao dòng tự
Hương nồng dẫu đượm thắm tình nhân
Vị đắng dù phai bầm nghĩa tử
Biết chẳng ai hoài giữa đợt thu
Hay còn lỡ phận miền thiên sứ.
15/8/2022.
*****
Phượng Phượng
NẶNG TRĨU LÒNG XA XỨ
Đêm sầu nặng trĩu lòng xa xứ
Bởi tấm thân tàn theo cuộc lữ
Những buổi đơn phòng chẳng ái ân
Bao ngày lẻ phố không tình tự
Tâm hoài nặng nỗi kiếp phù sinh
Dạ mãi đau tình chân phụ tử
Lặng lẽ đi về ngõ sớm trưa
Vườn ai gợi cảm mùi hoa sứ/
NPP 15/07/2022
*****
Sầu Riêng
NỖI BUỒN NGƯỜI VIỄN XỨ
Hoài thương cảnh biệt hôm rời xứ
Lẻ bóng riêng mình không bạn lữ
Tháng đổi ngày trôi lỡ cuộc hành
Mùa buông buổi lãng sai trình tự
Câu tình chấp nhận kẻ phàm phu
Chữ hiếu cam đành tên nghịch tử
Nặng trĩu lòng nay đắng khổ nhiều
Đời mong trải nghiệm thân sành sứ.
Sầu Riêng: 16/O8/2O22