CHÉN ĐÊM
Quanh hè Cuốc lại não nề than
Giữa tối đìu hiu cảnh rượu tàn
Trắng ngõ sương chìm hương cỏ rụng
Đen trời khói nhuộm mảng mù tan
Hồn đêm vẫn đó vầng trăng tỏa
Biển mộng là đây bãi gió tràn
Cuộc lữ đang nghiền duyên chửa nát
Ta ngồi cạn những chén đời khan ./.
LCT 24/03/2019
BÀI HOẠ :
*****
Trần Tòng
HOÀI CẢM
Cuốc dỗi đêm về giọng thở than
Tình đơn lẻ bậu suốt canh tàn
Duyên sầu bởi núi làm trăng rụng
Nghĩa tủi do đồi chặn gió tan
Lặng lẽ mình lê nào bóng tỏa
Thờ ơ bước lạc chẳng sao tràn
Nghe lòng quạnh quẽ chừng như nát
Chỉ thấy im lìm mãi gọi khan...
24/3/2019.
*****
TỬU NHẠT
Trưa buồn giọng Cuốc mãi lời than
Lặng lẽ mình ta tửu chuốc tàn
Gió thổi nao lòng hoa vẫn rụng
Mây choàng rối não cảnh hoài tan
Thầm cay trí chạnh rầu lan tỏa
Nghĩ đắng hồn vương tủi đượm tràn
Bởi chữ duyên lìa đau dạ nát
Ngây người quạnh quẽ nếm sầu khan
*****
MỘT MÌNH
Cuốc lội quanh vườn ảo não than
Mình ta lặng lẽ dưới trăng tàn
Hờn mây mãi quyện bên tình nát
Giận gió luôn lồng cạnh nghĩa tan
Quạnh quẽ hình đơn nhìn khói tỏa
Đìu hiu bóng lẻ dõi sương tràn
Người đâu có hiểu vì duyên cạn
Kẻ nép bên thềm giọng đã khan
*****
SẦU ĐÊM
Cuốc lủi sau hè não nuột than
Chiều nghiêng bỏ bãi nắng đang tàn
Cho hồn lạc lõng nhìn sương rụng
Để dạ bơ phờ dõi khói tan
Ngõ vắng hờn ai dòng lệ chảy
Đường thưa dỗi kẻ giọt châu tràn
Vài ly tửu đắng nào vơi hận
Bởi chuyện ân nồng đã quá khan
*****
SẦU LẺ BẠN
Mõ nhịp canh chầy cuốc thở than
Rèm thưa lạnh lẽo ước mơ tàn
Trăng gầy cảnh vắng thương tình lỡ
Ngõ tối đêm buồn thả mộng tan
Chắc nhuộm thân nghèo nên bão đổ
Vì mang phận hẩm mới giông tràn
Cam đành chịu cảnh sầu duyên nát
Rảo bước chân tìm giọng đã khan
Nguyễn phượng
*****
CHUYỆN LÒNG (6)
Oblivion
***
Nhẽ cảnh gia đình há lại than
Dù sao phải nốt cuộc duyên tàn
Gian nhà vắng lặng ân nồng tản
Guốc vợ im lìm nghĩa đảm tan
Một thuở chung thuyền vui đã chán
Mười năm kết mộng khổ đang tràn
Thôi thì chén tửu môi mềm cạn
Gởi nỗi ưu phiền lại giấc khan.
Oblivion Thach
*****
MÙA THU CHẾT
(Mạ đề)
Hẻm vắng đêm về tiếng Quốc than
Mong ai khắc khoải cánh hoa tàn
Vườn xưa lá rụng mùa thu chết
Nẻo cũ mây vờn nắng hạ tan
Chẳng trách người đi chiều bão nổi
Còn thương kẻ đợi tối mưa tràn
Bây giờ xóm nhỏ trăng hờ hững
Chỉ có riêng mình chén rượu khan/
NPP 24/03/2019
*****
TIẾNG ĐÀN ĐÊM
Lặng lẽ canh dài Cuốc thở than
Màn đêm ảm đạm mãi chưa tàn
Thuyền nan bến cũ sương còn đọng
Mặt nước trăng gầy bóng nhẹ tan
Quạnh quẽ hiên buồn cơn gió trở
Đìu hiu ngõ vắng lá khô tràn
Đàn ai chợt trỗi âm dìu dặt
Một khúc tâm tình tiếng chẳng khan.
Hạ Phương Lê
*****
Dư Âm
GIỌNG NÓI KHAN!
Đã hạ đâu mà cứ thở than,
Nhiều đêm cuộc tửu vẫn chưa tàn!
Trong vườn lá đỏ đang rời rụng,
Cạnh cổng sương mờ mới rã tan!
Bóng nguyệt hôm nào mong mãi toả,
Làn mây bữa nọ ước luôn tràn!
Nghe chừng phận hẩm gần như nát,
Ủ rũ bao chiều giọng nói khan!!!