TA VỚI TRỜI BƠ VƠ
Vẫn chỉ mình ta một bóng ngồi
Canh tàn rượu nát chẻ bờ môi
Hồn trăng ướt sũng vần thi ngọng
Mộng cũ sầu ngâm chén tửu bồi
Dẫm nát thiên đình đêm ở trọ
San bằng cõi tục sớm về thôi
Bồng lai ẩn dụ màn sương khói
Lữ khách ngày xưa trở lai rồi ./.
LCT 13/10/16
BÀI HỌA :
*****
ĐỜI LỮ THỨ
Mình Anh lặng lẽ với trăng ngồi
Bạc áo phong trần sạm sắc môi
Bởi ngẩn ngơ hoài đôi mắt ấy
Mà quay quắt mãi những đêm bồi
Tràn ly rượu ái tình chưa cạn
Đẫm chén men sầu mộng chẳng thôi
Một kiếp cầu sương cùng quán cỏ
Dường nghe thấm lạnh mấy đông rồi !
Tường Vân 13/10/16