DỐI GIAN
Thật sự ta không quá bất ngờ
Khi người vội vã bẻ lời thơ
Lòng ngay khỏi phải phiền trăn trở
Dạ thẳng nào đâu sợ lập lờ
Vẫn biết từ đây tình nghĩa vỡ
Cho dù đã hết nợ duyên mơ
Đừng nên thả giọng cười man rợ
Rớt giữa hư không chẳng bến bờ ./.
LCT
21/4/2016