CHIỀU
Đêm nằm gọt giũa mấy vần thơ
Tửu chiếm hồn ta lạnh nỗi chờ
Tuổi đã qua chiều rơi trắng mộng
Xuân vừa nghẽn lối rụng màu mơ
Vầng trăng tối vẫn chìm trên biển
Vũng nước ngày đang chảy dọc bờ
Một mẫu than hồng chưa tắt hẳn
Nhưng buồn lỡ nhịp mấy đường tơ ./.
LCT 170917
BÀI HỌA :
*****
ĐÊM
Đêm tàn Bến Ngự quạnh hồn thơ
Trúc liễu cành khuya lả ngọn chờ
Đếm nhịp Trường Tiền em lóng ngóng
Qua cầu Gia Hội bạn lơ mơ
Tình theo sợi khói tan vào mộng
Nhớ buộc vầng trăng rụng cuối bờ
Để lạnh Hương Giang sương xuống thấp
Neo sầu Vỹ Dạ trắng màu tơ
Lý Đức Quỳnh
*****
DẠO BƯƠC ĐƯỜNG XƯA
Nhẹ bước đường xưa dệt ý thơ
Đêm vàng bóng nguyệt gió ru bờ
Cau gầy đổ bóng rơi hồn mộng
Bưởi ngát nghiêng hoa thả lối mơ
Lãng đãng sương bay vườn lá nhớ
Bâng khuâng sắc quyện dặm cát cbờ
Nhìn trăng cổ độ còn lưu luyến
Một thuở tình ơi! - lỡ nhịp tơ.
Hương Thềm Mây.(GM.Nguyễn Đình Diệm)
17.9.2017
*****
CHỜ NGƯỜI
Vẫn đợi người về một sáng thơ
Đường quen mỗi bận đếm mong chờ
Anh say tiếng nhạc bên đồi gió
Em dạo cung đàn giữa bến mơ
Cuối hạ hoa sầu thương ngập lối
Tàn thu lá rụng nhớ vô bờ
Chiều nay chợt thấy hồn se lạnh
Chạnh nỗi riêng mình nghĩa tóc tơ !
Tường Vân 17/9/17