VINHTHIENTUONG.BLOGSPOT.COM HÂN HẠNH CHÀO ĐÓN CÁC BẠN !

Thứ Năm, 1 tháng 6, 2023

KINH CHIỀU

 KINH CHIỀU


Mây mù trắng đục bãi hoàng hôn
Tiếng mõ cầu kinh lạnh nẻo hồn
Cảnh gió trăng chìm vây vũ trụ
Khung trời mộng úa cổng thiền môn
Mờ trong chén rượu vành môi ửng
Lặng giữa dòng sông ánh lửa buồn
Những nụ đêm còn in khoảnh mắt
Con thuyền bỏ lại bến càn khôn ./.

LCT O1/O6/2O23
BÀI HOẠ :
*****
Le Nguyen
DẠI KHÔN

Bữa ấy trao nàng chỉ nụ hôn
Giờ đây nhớ lại vẫn xanh hồn
Đôi lần gặp gỡ ngoài nương sắn
Mấy dạo trông chờ ở rẫy môn
Tưởng sẽ xa rồi mau hết giận
Ngờ mô cách trở lại đau buồn
Thôi thì lỡ mộng mơ nghèo khó
Dại mãi bao mùa chẳng biết khôn

LM
*****
Phượng Phượng
KÝ ỨC MÙA THƯƠNG

Lối nhỏ môi kề những  nụ hôn
Vào đêm nỗi nhớ lại khơi hồn
Trăng mờ lẻ bóng chiều bên cửa
Rượu đắng đơn hình tối ngọ môn
Tại đám mù giăng làm mộng úa
Vì manh gió nhạt để thơ buồn
Tim còn thổn thức từng canh đợi
Chỉ có ta người giữa dại khôn/

NPP 01/06/2023
*****
Trần Đình Tấn
BIẾU NỤ HÔN

Mỗi buổi quân hành biếu nụ hôn
Làm rung động hết cả tâm hồn
Khi tình vẫn ở ngoài biên giới
Cảnh ái đang nằm giữa ngọ môn
Đợi những lần thương tìm nắng đỏ
Chờ bao nỗi nhớ chỉ mưa buồn
Đêm ngày nức nở rầu tuôn lệ 
Khóc mãi thân chàng khổ dại  khôn
01/6/2023
*****
Tòng Trần
HẤP HÔN

Kỷ niệm duyên mình sẽ hấp hôn 
Kìa đôi tuổi lão mộng mơ hồn
Tuy đầu bạc phết tình bên ngõ
Dẫu mắt thâm quầng nợ ngả môn
Chợt nghĩ mùa xuân còn má ửng
Rồi nghe vị ái chửa môi buồn
Ân bền vẫn đượm đời tươi thắm
Phúc vững lâu dài phận thẳm khôn.!
01/6/2023.
*****
Loan Kim
NGÀY KHÁNH ĐẢN

Giữa buổi trưa hè gió nhẹ hôn
Ngày nay Khánh Đản đẹp thêm hồn
Hoa bày, ngũ quả dâng bàn Phật
Cảnh  vãng đôi lần đến Ngọ Môn .
Cách biệt tìm thăm là đỡ khổ
Vời xa đến  nguyện cũng vơi buồn
Tâm thiền xóa sạch ưu sầu cũ
Học hỏi trau giồi cái chữ khôn .

Loan Kim
1/6/2023
*****
Dinh Tuan Minh
CÔ THỰC TẬP SINH
Thuở ấy không ngờ bị cưỡng hôn
Nàng suy sụp ngỡ kẻ vô hồn
Ôn thường dặn lớp ngừng dăm buổi
Dạy cũng xin trường nghỉ mấy môn
Khắc khoải ôm sầu trong ngõ lạnh
Đìu hiu gánh hận giữa đêm buồn
Nhưng rồi nghĩ phận còn non trẻ
Đã gạt ưu phiền để lớn khôn
Đinh Tuấn Minh.