XUÂN TRONG MẮT TA
Nắng trải vườn xuân rộn rã lòng
Ta cùng chén rượu nỗi đời đong
Lầu xanh lũ gái còn ươm mộng
Nẻo vắng bầy cu bỗng tiệt dòng
Hận kẻ không tình giăng bẫy giết
Chê người cạn nghĩa đốt nhà dong
Nhiều anh lý luận đầy mâu thuẫn
Những chuyện ruồi bu cứ thổi phồng ./.
LCT 19/01/2020
BÀI HOẠ :
*****
CƠN GIÓ TRỞ
Buồn khi gió trở nhạt khoang lòng
Nẻo cũ ai ngồi mãi đếm đong
Ngõ lạnh màn sương dàn trải lớp
Đường trơn cảnh nước ngập trôi dòng
Âm thầm má cõng thằng em chạy
Lặng lẽ ông dìu lũ cháu dong
Bởi lẽ trời đông dày tuyết rụng
Mà cơm chửa nấu lấy đâu phồng/
NPP 19/01/2020
*****
THẤY CHUYỆN ĐAU LÒNG!
Giờ đây cũng thấy chuyện đau lòng,
Bởi những mưu cầu lại đếm đong!
Chữ đức đang rời xa nẻo mộng,
Niềm mơ đã rớt tận khơi dòng!
Do là bại não nên đành giết,
Tại chỉ ung đầu mới nở dong!
Dứt bỏ ân tình xưa hậu thuẫn,
Lam cho tiếng dữ thổi căng phồng!!!