VINHTHIENTUONG.BLOGSPOT.COM HÂN HẠNH CHÀO ĐÓN CÁC BẠN !

Thứ Tư, 24 tháng 3, 2021

TÔI VỚI TRỜI BƠ VƠ

TÔI VỚI TRỜI BƠ VƠ


Bảy sáu mùa xuân vẫn đội trời
Theo cùng tuế nguyệt đã khàn hơi
Buồn con dốt chữ đành thôi việc
Chán cảnh rành văn bị lỗi thời
Vợ bỏ đi chiều mưa bão quét
Duyên về lại buổi lá vàng rơi
Mà nghe mạch suối đêm ngừng chảy
Mãi ngước nhìn nhau tủi nghẹn lời ./.

LCT 24/O3/2O21
BÀI HỌA :
*****
SẦU LẺ BÓNG
Vườn khuya gió hắt mảng mây trời
Lạnh giá rơi thềm cửa thiếu hơi
Nửa mảnh trăng sầu đang ủ mộng
Vài canh rượu đắng đã quên thời
Đây đường phố cũ chìm sương rụng
Đó mảnh sân chiều ngập lá rơi
Sóng vỗ hồn đêm buồn não nuột
Lòng đau chẳng thể nói nên lời/
NPP 24/03/2021
*****
Thái Chung
TRẢ MỘNG
Hèn sang sướng khổ tại cơ trời
Dẫu cố thay dòng chỉ cạn hơi
Cứ mãi sầu vương đời hẩm phận
Càng luôn chạnh tiếc tuổi xuân thời
Thôi đành ước nghiệp hòa châu bỏ
Mặc để mơ tình ướp liễu rơi
Trả mộng ngày nao về bến cũ
Mà sao nghẹn đắng chẳng nguyên lời.
0649 H,24/3/2021
Thái Chung
*****
Mộng Hoài Nhân
NỖI NIỀM.
Vầng Trăng tỏa sáng giữa khung trời
Trí mệt chân chùng đã mỏi hơi.
Khắc khoải làm thơ thì bị lỗi
Triền miên thả vận khó suông thời
Đường xưa yến lượn làn sương bủa.
Ngõ quạnh thu về buổi lá rơi.
Lệ nhỏ bờ môi mờ nẽo nhạn.
Hoài mong chỉ nhắn một đôi lời.
Mộng Hoài Nhân.
24/3/2021
*****
Hoàng Hải
HẬN ANH
Buồn thay nghĩa đoạn trách ông trời
Gãy nhịp cung đàn kẻ bốc hơi
Gác ngọc còn trăm lần khổ não
Giường loan mãi một vết đau thời
Nhìn hoa ngự uyển hờn trăng khóc
Quyện gió thư phòng tủi chữ rơi
Sóng vỗ trùng dương từ vạn thuở
Hổng nhan lỡ phận chẳng nên lời.
Hải Hoàng
*****
KHUYÊN
Vì ông sức khỏe đã thua trời
Bảy sáu đây còn ngật ngưỡng hơi
Bữa sáng thơ bài đâu trẻ lại
Ngày đêm phú vịnh chẳng xuân thời
Ăn đầy chất đủ tăng cường lực
Nhậu giảm nên vừa những chốn nơi
Lúc rỗi thời gian dành thể dục
Già viên mãn thụ để vui đời
*****
Tòng Trần
CẢM ƠN TRỜI
Dù sao cũng nhớ cảm ơn trời
Bảy sáu xuân vừa rệu rã hơi
Giữa sóng trùng dương chèo mọi thủa
Từng cơn bão tố gượng bao thời
Qua nghèo chẳng ngại đời tuy rớt
Vượt khổ đâu màng kiếp dẫu rơi
Số mải trường sinh nào được dỗi
Và mơ cuộc sống nỏ tuôn lời.
24/3/2021.
*****
NIỀM RIÊNG
Bàn chân mỏi bước dọc phương trời
Cũng muốn quay về kẻo cạn hơi
Bởi đã không còn ham với việc
Vì đang chẳng dám chạy theo thời
Đêm thì lặng lẽ nhìn sương xuống
Sáng lại âm thầm dõi quả rơi
Chạnh nghĩ trong lòng sao trống trải
Niềm riêng chợt thoảng khó trao lời.
*****
Nguyễn Gia Khanh
NGẬM NGÙI SỐ PHẬN
Đành cam số phận bởi ông trời
Ruổi cuộc phong trần cũng hết hơi
Luyện chữ mười năm dù thỏa chí
Thành danh một kiếp vẫn căm thời
Đêm dài mấy lượt ôm đầu vỗ
Ngõ nhỏ bao mùa đếm phượng rơi
Cứ mỗi lần ve gào buổi hạ
Lòng ta bỗng thốt chẳng nên lời.
Nguyễn Gia Khanh
*****
CÁNH ÉN MÙA XUÂN
Đời trai đã lướt dọc ngang trời
Giữa cảnh chưa từng thấy hụt hơi
Vẫn buổi tưng bừng vươn với hội
Rồi đêm hối hả lượn theo thời
Ngày đông vượt sóng dù giông nổi
Buổi hạ băng rừng dẫu tuyết rơi
Én mãi tung hoành trên biển rộng
Tình yêu chẳng nói được nên lời
Vĩnh Long
*****
TA NÀO BƠ VƠ
Giờ đây cảm tạ đến ông trời
Bảy tám xuân rồi chẳng cạn hơi
Bữa trước khuyên mây đừng tuột hậu
Hồi hôm bảo cá chớ theo thời
Rồi lo vất vả tìm con lạc
Lại phải âm thầm kiếm cháu rơi
Bận thế nhưng mà luôn đổi mới
Nhìn xem cũng biết khỏi thêm lời.
*****
. HƯƠNG ĐỜI
Rằng qua bão tố trải hương trời
Cuộc sống thăng chìm dẫu bể hơi
Tuổi hạc trần ai từng nhiễm bóng
Trầm tư cõi thế chẳng kêu thời
Thương hình dáng vợ tình luôn khảm
Quý bạn thơ đường nghĩa chẳng rơi
Ngẫm cảnh xuân ngời thân cứ đặng
Trường sinh bất tử tặng hoa lời .
Xuân Ngạn 24.03.21