VINHTHIENTUONG.BLOGSPOT.COM HÂN HẠNH CHÀO ĐÓN CÁC BẠN !

Chủ Nhật, 12 tháng 1, 2020

NỖI NIỀM ĐÔNG & ĐÊM CUỐI NĂM

--Từ mùa đông đó nay cũng đã gần ba mươi năm rồi . Mẹ tôi đã ra đi vào những ngày cuối năm . Thời gian mà mọi người sum họp để đoàn tụ vui Xuân thi anh em chúng tôi phải mất đi người yêu thương nhất . Từ đó mỗi khi Xuân  về tôi lại cảm thấy ray rứt trong lòng và nỗi nhớ không nguôi ...
NỖI NIỀM ĐÔNG

Xuân về trước cửa nhạt màu mơ
Cảm nỗi sầu vương tự bấy giờ
Hận buổi đông tràn chao bãi sóng
Thương mùa lá đổ ngập vườn thơ
Đường xưa vẫn thắm màu hoa đợi
Lối cũ còn xanh tuổi mộng chờ
Mẹ đã xa từ đêm gió trở
Cha đành bỏ dạo bến choàng tơ./.
*****
ĐÊM CUỐI NĂM
(THTK)

(Mẹ đã xa từ đêm gió trở
Cha đành bỏ dạo bến choàng tơ)
***************************
MẸ ngồi trước cửa vẫn chìm mơ
ĐÃ cạn niềm riêng khổ đến giờ
XA cả âm đàn ...khi dõi nguyệt
TỪ dòng lệ ...úa những lời thơ
ĐÊM bên nẻo vắng quàng xuân đợi
GIÓ giữa bờ khuya đảo mộng chờ
TRỞ bóng mây sầu rơi chạm ngõ
CHA ĐÀNH BỎ DẠO BẾN CHOÀNG TƠ ....

LCT 13/01/2020
BÀI HỌA :
*****
Loan Nguyen​
 GIỌT ĐẮNG BÊN THỀM
Lạnh lẽo đêm chìm cuối hẻm mơ
Hồn trăng rũ chết tự bao giờ
Đây vườn kỷ niệm còn xanh lá
Đó mảnh ân tình đã nhạt thơ
Vẫn bến đò xưa từng buổi đợi
Cùng căn gác nhỏ mấy hôm chờ
Nay sầu lá đổ vàng mây rụng
Giữa lối giăng đầy những sợi tơ/
NPP 13/01/2019
*****
Dinh Tuan Minh​
 CHƠI VƠI
Lặng lẽ bao chiều chẳng dám mơ
Đành ôm kỷ niệm đến bây giờ
Hờn hôm nắng sẫm tràn cung nhạc
Dỗi buổi thu vàng ngập ý thơ...
Bến cũ tình bay sầu kẻ đợi
Bờ xưa nghĩa dạt tủi ai chờ
Thuyền yêu bỏ bến đời cô quạnh
Để những canh trường vọng tiếng tơ
Dinh Tuan Minh..
*****
Thái Chung​
NHỚ BUỔI PHÂN KỲ
Giã biệt xuân tàn tưởng giấc mơ
Người đi chẳng hám nghĩ câu giờ
Hiên nhà vắng thật, vương hình cũ
Giọt sữa khô rồi, nhớ tuổi thơ
Thổn thức lòng con ngoài bến đợi*
La đà phách hạc giữa nơi chờ
Phân kì buổi ấy sầu đau tủi
Kén dẫu xa đời đặng nhả tơ.

MẸ BỎ TA THẬT RỒI!
(Tung hoành trục khoán - Nhất Giao cổ đối)
” MẸ ĐÃ XA TỪ ĐÊM GIÓ TRỞ
CHA ĐÀNH BỎ DẠO BẾN CHOÀNG TƠ ”
(Thơ Thạch Hãn)
Mẹ bỏ ta rồi cứ ngỡ mơ
Đã đưa tủi đến tự bao giờ?
Xa nhà cũ...cách ngăn âm phủ
Từ biệt dương trần...giã trẻ thơ
Bêm vắng bên thềm con mãi đợi
Gió hanh cuối ngõ cháu luôn chờ
Trở về quạnh quẽ ngoài hiên lạnh
CHA ĐÀNH BỎ DẠO BẾN CHOÀNG TƠ.
0323 TC, 13/01/2020
Thái Chung