VINHTHIENTUONG.BLOGSPOT.COM HÂN HẠNH CHÀO ĐÓN CÁC BẠN !

Thứ Hai, 30 tháng 7, 2018

SÓNG GIÓ ĐỜI EM

SÓNG GIÓ ĐỜI EM


Lỡ cuộc duyên trần bởi gió giông
Từ khi rũ bỏ giấc mơ hồng
Em về nhặt những niềm đau sống
Nó lại gom từng nỗi khổ đong
Bến lở thuyền neo bờ viễn vọng
Rừng thưa gió thổi ngọn phiêu bồng
Đêm này chẳng biết bao mùa mộng
Vẫn xót xa nhìn cảnh lạnh đông ./.

LCT 30/07/2018

BÀI HỌA :
*****
Tòng Trần
ĐỢI CHỜ

Cho dù bão táp hoặc trời giông
Dẫu hẩm bờ môi nhạt má hồng 
Chỉ sợ ngâu tràn đêm mãi chống
Đâu dè lệ nhỏ bữa hoài đong
Thuyền xuôi bởi gió tình say lộng
Bến đậu vì mây nghĩa nổi bồng
Khách rã buồng tim chờ đợi cổng
Duyên ruồng cõi dạ ngóng sầu đông.
30/7/2018.
*****
Đinh Vĩnh Long
GẶP LẠI LÀM CHI.
Ta về xóm cũ buổi chiều giông
Bỗng gặp người xưa má ửng hồng
Lưỡng lự vài giây nào đủ đếm 
E dè một chốc chẳng vừa đong 
Lòng như lãnh đạm nơi trần thế
Dạ cũng thờ ơ chốn cảnh bồng
Bởi đã theo chồng sang xứ lạ
Bây giờ ngán ngẩm giữa trời đông
*****
Đối họa
LẠNH NỖI LÒNG EM
(nđt-ltvt-ntvv-bvđâ)

Nghịch cảnh theo về lúc giữa giông
Bờ môi lệ đẫm phấn thôi hồng
Hiên chiều lẻ bạn niềm riêng ngóng
Lối cũ đơn tình nẻo quạnh đong
Những sớm trầm ngâm sầu biển vọng
Từng hôm thổn thức dỗi mây bồng
Nghe đời vắng tựa màn sương mỏng
Thả sợi ngang trời bữa cuối đông ./.

LCT 30/07/2018
*****
Tòng Trần 
BÃO GIÔNG (đối họa) 
Nđt-Ltvt-Ntvv-Bvđa

Gió thổi mây lùa tạo bão giông
Làm phai má nõn nhạt môi hồng 
Bao ngày lặng lẽ hồn trông ngóng
Những buổi âm thầm dạ đếm đong
Tủi ái từng canh nhìn ngõ vọng
Sầu ân mọi khắc dõi hiên bồng
Ân nồng bỗng lạnh tình khuya mỏng
Nợ thắm như hàn nghĩa thuở đông. 
30/7/2018.
*****
Viết Thắng Hồ
SỦI HẬN
Đem chi bảo tố với cuồng giông
Dập liễu vùi hoa giận má hồng
Rối lọn tơ duyên tim hận sủi
Đau lòng thục nữ dạ sầu đong
Mây đùn kìn kịt miền trăng tủi
Sương phủ giăng giăng lạnh xứ bồng
Ngọn gió heo may tràn vực khát
Chớm thu mà ngỡ đã sang đông
TG_30/7/18
*****
Dư Âm
BUỒN GIĂNG NGÕ MỘNG...!
Nghiêng chiều gió nhẹ đã tràn giông,
Dõi cảnh trời mây nhạt sắc hồng!
Những tưởng vui vầy trong cuộc sống,
Đâu ngờ hẫng hụt trước đời đong !
Còn chi lẽ ước hoài vang vọng,
Cũng hết điều mơ mải bột bồng!
Chỉ thấy u buồn giăng ngõ mộng,
E rằng tủi hận cả mùa đông!!!
*****

ĐỔI MÙA

Thu về tiết lạnh chuyển trời giông
Thoảng nắng mờ sương má ửng hồng 
Dưới cội mầm xanh còn mãi sống
Trên cành lá sậm vẫn hoài đong
Tình thâm thưở ấy hồn ôm vọng
Nghĩa đượm ngày kia buổi ẵm bồng
Đượm thắm vườn xưa tràn cảnh mộng 
Trăng mờ nẻo cũ gợi sầu đông
*****

SÓNG GIÓ LÀ EM

Em về buổi hạ cũng ngờ giông
Quạnh cả bờ môi lẫn dáng hồng
Bởi nghĩa không mờ hương sắc đọng
Nên tình chẳng nhạt đất trời đong
Đìu hiu ngõ lạnh chờ Tiên chống
Tĩnh mịch đường khuya ước kẻ bồng
Trước những sầu vương hồn gọt mỏng
Cho người đỡ mệt giữa ngày đông

Lê Ngọc Dũng