TẠI NGHÈO
Mười năm bảy tháng vượt chung đèo
Dỡ thói giang hồ mụ nhổ neo
Bỏ bốn thằng trai vào độ sữa
Và thêm lão bối tuổi sung trèo
Căn nhà quạnh quẽ bầy heo đói
Cửa ngõ im lìm gạo cám treo
Lãng tử ngày xưa giờ góa bụa
Thầm than trách phận hẩm hiu nghèo ./.
LCT 15/01/17
BÀI HỌA
*****
PHẬN NGHÈO
Ngắm ánh tàn dương lã ngọn đèo
Xuôi thuyền bến cũ một lần neo
Lơ thơ mé bãi đàn chim lượn
Vất vưởng triền đê lũ nhỏ trèo
Cuối ngõ xuân quỳnh chưa vội nở
Bên thềm nguyệt quế chẳng màng treo
Lòng như lắng đọng niềm tơ tưởng
Đếm chuỗi ngày qua tủi phận nghèo !
Tường Vân 15/1/17
*****
Phận hèn
Muốn vượt rồi ngơ ngó giữa đèo
Lo rằng sức kiệt lỡ gieo neo
Dây chằng nhão nhét không đường lết
Củ gối đòng đưa hết ngõ trèo
Thổn thức đêm trường thôi cố nhịn
Mơ màng buổi tận cũng đành treo
Nhiều hôm vợ nhắc tìm phương né
Vẫn sợ người ta bảo sức nghèo...!!
Nguyễn Lâm 15/01/2016
*****
CHIỀU BÊN NÚI
Hoàng hôn tím lịm cuối chân đèo
Chút rớn còn loe sáng ánh neo
Vổ cánh chim về tìm chốn đậu
Khua mình khỉ lại kiếm nơi trèo
Đường rừng khấp khểnh trăng soi tỏa
Lối gió gập ghềnh mây thả treo
Giữa buổi chiều hôm mờ cõi thế
Thong dong núi lạnh tiếng chuông theo
GM.Nguyễn Đình Diệm
15.01.2016