VINHTHIENTUONG.BLOGSPOT.COM HÂN HẠNH CHÀO ĐÓN CÁC BẠN !

Thứ Hai, 20 tháng 4, 2020

THƠ GỞI MỤ TÌNH NHÂN

THƠ GỞI MỤ TÌNH NHÂN
(Cách cú đối)

Gác bỏ đằng sau chuyện cõi trần
Thơ này viết gởi mụ tình nhân
Hồi hôm mộng ảo về xây sóng
Những đợt triều tuôn cứ chuyển vần
Cảnh cuối mưa buồn giăng ngập bãi
Bao dòng thác đổ lặp trình ngân
Hồn ta tựa bóng thuyền lơ lửng
Lạc giữa trùng khơi chẳng bến gần ./.

LCT 20/04/2020
BÀI HỌA :
*****
XA VỜI BẾN MỘNG
(Cách cú đối)

Đành cam nỗi khổ chốn dương trần
Dẫu chẳng hay gì chuyện thế nhân
Bởi vẫn muôn trùng cơn gió giật
Thuyền xưa chuốc hận cảnh xoay vần
Tuy còn vạn thuở men đời dỗ
Sáo cũ thêm sầu buổi vọng ngân
Lặng lẽ mình ta ngồi đối ẩm
Nhìn sang bến mộng vẫn chưa gần.

Nguyễn Gia Khanh
*****
CÕI TẠM
(Cách cú đối)

Thời gian sống tạm ở dương trần
Hãy cạch xa bầy quỷ lốt nhân
Ảo tiếng tiền hư đừng mộng hão
Dời sao vật đổi chớ tâm vần
Thâm tình bạn cũ mài thêm sáng
Đắm buổi hè sang trỗi nhạc ngân
Nặng nghĩa dày ân nào há trả
Mà sao phận kết lỏi len gần.

0435 H,20/4/2020
*****
LỜI RU CHO NHAU

Đời ta lạc bước cõi phong trần
Chẳng đợi mong gì nghĩa thế nhân
Sớm dẫn hồn thơ vào gối mộng
Chiều ru ngọn gió đến ươm vần
Cho dù bảo táp tình luôn vọng
Dẫu có mưa chìm rượu cứ ngân
Chợt thấy ngoài sân màu nắng hửng
Lòng mơ ước được một đêm gần/

NPP 20/04/2020
*****
NGẠI NGẦN

Nhiều đêm ủ rũ ngước lên trần
Não nuột khi nhìn cảnh đối nhân
Nghĩa dệt vừa lia về cuối bản
Từng cơn bão cuộn tả tơi vần
Tình đan đã liệng ra đầu bãi
Những đợt mưa phùn rả rích ngân
Xử thế điên cuồng ngôn ngữ loạn
Làm ta ái ngại chẳng mong gần

Vĩnh Long
*****
TƯƠNG TƯ

Rằng thôi chẳng bận nỗi phong trần
Lại ngẩn ngơ sầu mãi cố nhân
Chải chuốt câu từ chưa trọn nghĩa
Dồi trau ý đoạn cũng xa vần
Lời thơ giữa cuộc còn lưu luyến
Sóng nhạc trong lòng vẫn trổi ngân
Những tưởng xa rồi duyên với nợ
Ngờ đâu bóng cũ hiện xa gần
*****
LẦN HẠ GIỚI
Cách cú đối

Lần vui ướp mộng ở dương trần
Đã chẳng duyên đành gọi cố nhân
Buổi lỡ dừng chân triền hạ thế
Rồi mơ lộng gió đảo mây vần
Canh tàn quyện lối miền tiên cảnh
Mất cuộc say tình vỗ sóng ngân
Ngọc đế lôi về nên phải lãnh
Từ đây bị ép nẻo yêu gần..!

NL20/04/2020
*****
GIÃ BIỆT ĐƯỜNG DUYÊN

Người ơi khổ lắm cảnh dương trần
Có phải câu nguyền của thế nhân
Cứ nghĩ Xuân về tơ dịch chuyển
Ngờ đâu hạ đến mộng xoay vần
Mưa dồn gió dập thuyền chao đảo
Bão nổi mây quần sóng cuộn ngân
Số hẩm đôi đường Loan Phụng rẽ
Đành cam cách biệt mãi không gần

NKL 20 4 04 2020
*****
MÃI LƯNG TRẦN
(Cách cú đối)

Nghèo nên chịu cảnh mãi lưng trần
Dẫu khó thân này chẳng đợi nhân
Hẩm phận thuyền trôi đầy những sóng
Lời luôn vọng ái nghĩa xoay vần
Đen phần thác đổ tràn bao bãi
Tiếng đã mong tình nợ rải ngân
Vội vã đời chưa hề biết mỏi
Thờ ơ số cũng lại đâu gần.
20/4/2020.
*****
Dư Âm
SỐNG THÊM GẦN!
Nhiều khi nghĩ tới chuyện gian trần,
Chạnh hỏi đâu là tiếng nghĩa nhân!?
Não nuột khơi bùng loang dải sóng,
Mần câu lục bát...chẳng trôi vần!
Đau buồn gợi phát tràn ven bãi,
Thảo đoạn thơ đường...hết trỗi ngân!
Thấy nỗi đời sao hoài nhẹ lửng,
Làm sao để được sống thêm gần!!!???