THỜI GIAN QUA ĐỜI TÔI
Khi màu nắng hạ vỡ ngoài sân
Thấy nỗi đời đen cảnh nợ nần
Dẫu lối em về hoa phượng nở
Hay chiều lá đổ giọt đàn ngân
Thì tim cũng héo từ trăm bận
Bởi máu từng khô cỡ vạn lần
Lại những đêm dài ê ẩm xác
Trông màn thế sự chỉ phù vân ./.
LCT O7/O5/2O25
BÀI HOẠ :
*****
Trần Đình Tấn
MÃI NỢ VỚI NẦN
Đang mùa gặt lúa trải đầy sân
Vẫn khổ buồn đeo nợ với nần
Cuộc sống sang hèn luôn dãn nở
Ân tình lãng mạn cứ chờ ngân
Rời xa xóm bản tìm công việc
Để tới thành đô mộng những lần
Số phận thân gầy đêm bỏ rã
Như là khúc gỗ chẳng đường vân./.
07/5/2025
*****
Hoành Trần
GIỌT NẮNG BÊN THỀM
Giọt nắng hè qua chói giữa sân,
Trời cao muốn níu nợ cùng nần!
Cợt đùa nến phượng bừng khoe sắc
Trêu chọc nàng ve trổi giọng ngân,
Để lệ chia ly buồn mấy bận
Làm tình tan vở khổ dăm lần,
Tự dưng lòng chợt sầu man mác!
Nhìn gió cùng mây vẽ cẩu vân!
HT
7/5/25
*****
Lê Minh
NỢ NẦN
Sương mù phủ kín dọc thềm sân
Những khổ sầu khi nợ với nần
Lại bữa thu vàng khoanh lá đổ
Hay mùa hạ vãn tiếng chiều ngân
Niềm vui vẫn đến cùng đôi bận
Cảnh khó vừa qua cũng vạn lần
Thấy cõi nhân tình như mộng ảo
Nên đời bỗng nhạt giống đường vân
LM
*****
Nguyễn Minh Thanh
MỘT THUỞ TRẦN GIAN
Hạ vẫn hoàng hôn nhạt nắng sân
Khép màn đêm ngẫm ngợi xa gần
Ngày mai khó hiểu còn thương giận
Khúc hát thời gian có ngại ngần
Mở cửa con tim mà lấn cấn
Thu mình đáy dạ lại phân vân
Ừ thì vẫn đấy đời duyên phận
Nước chẩy Bèo trôi kiếp bụi trần
07/5/2025
*****
Đăng Khoa Lê
Thơ hoạ
. GIÓ KHÔNG ĐỔI CHIỀU
Mưa chiều rả rích giọt đầy sân
Thấu cảnh đời ta nợ lẫn nần
Tại lúc Xuân hồng duyên để lỡ
Hay thời Hạ đỏ bão về ngân
Tìm vuông hạnh phúc cày bao buổi
Hưởng trọn bình yên đẽo mấy lần
Chằng thấy hoa chào ong vẫy gọi
Trang đời xám mãi bởi màu vân
L Đ K 07/05/25
*****
Tòng Trần
LÃO GIẢ AN CHI...
Đã tám tư rồi để dạ sân...
Còn chê chiến hữu nợ vương nần
Ân nồng chợt bỏ ngày luôn réo
Ái nhạt toan rời buổi mãi ngân
Khổ nỗi thời xưa nào thất trận
Buồn cho bữa trước phải thua lần
Thôi đành ráng chịu sầu chi nữa
Phận lão bây giờ tủi đám vân...
07/5/2025.
*****
Nguyet Huynh
THỜI HOA MỘNG
Sợi nắng trưa hè trải khắp sân
Buồn rơi nợ kiếp tủi duyên nần
Yêu màu phượng nhớ vươn cành nở
Chạnh khúc ve sầu thả giọng ngân
Mỏi nhịp chân ngà qua mấy nẻo
Người đi tuổi ngọc đến bao lần
Ta tìm một thuở đời hoa mộng
Lặng giữa lam chiều phủ sắc vân ./.
HKN.7-5-25 !
*****
Bích Hằng
VẼ MỘNG
Hạ đã sang rồi nắng toả sân
Người xa chốn cũ nợ theo nần
Ôn từng kỷ niệm cho mình nhớ
Nối những ân tình để nhạc ngân
Bởi nỗi thương nhiều len đáy dạ
Rằng đêm hẹn cũ nhắc bao lần
Em ngồi vẽ mộng tim hoà cảnh
Gió khẽ rung mành lộ ảnh vân.
Bp 07.05.2025 - Bích Hằng.