KINH ĐÊM
Chốn cũ người đi lại trở về
Trăng tàn bến lặng thấm hồn quê
Nhà ai hé cửa nàng thơ đứng
Có kẻ ngồi trông tượng đá thề
Lệ đổ lăn dài theo mép vẽ
Mưa buồn nhỏ giọt phía bờ mê
Còn ta bước thẳng vào con hẽm
Những tiếng kinh đêm thật não nề ./.
LCT
25/5/2016