BẾN SẦU
Chẳng nghĩ người chơi đến tột cùng
Duyên đời lỗi nhịp đóng thành khung
Đồng hoa thuở nọ đầy ong bướm
Biển hạ giờ đây lắm bão bùng
Mỗi bước chân tìm cơn mộng lẻ
Thêm lần sóng cuộn mảnh tình chung
Bài thơ tủi phận nằm im tiếng
Giữa bến sầu đêm phải lạnh lùng ./.
LCT 09112017
BÀI HỌA :
*****
NGẬM NGÙI
Chợt hiểu rằng ta chẳng sánh cùng
Nên tình ghép mãi há đầy khung
Vần thơ rướm lệ hoài dang dở
Đóm lửa tàn canh vẫn bập bùng
Tựa gối bơ phờ cơn ấm lạnh
Giận đời bạc bẽo tiếng riêng chung
Nếu mai mỗi kẻ đường đôi ngã
Chớ hỏi vì đâu... Cớ lạ lùng !!!
Tường Vân 9/11/17
*****
VŨ TRỤ BAO LA
Đứng giữa mênh mông cảnh tuyệt cùng
Sông ôm núi mộng thả lồng khung
Thuyền qua bến lộng mây gần gũi
Gió thổi bờ xao sóng bập bùng
Đá dựng non cao soi bóng lẽ
Thông ru núi thẳm hiến lời chung
Thiên nhiên cẩm tú trao tình thắm
Vũ trụ bao la đẹp tuyệt cùng
Hương Thềm mây
(GM.Nguyễn Đình Diệm)
08.11.2017