(Nđt)
Con thuyền bỏ bến đã rời xa
Sóng trở mình đau vỗ nhạt nhòa
Chốn cũ thu tàn mây ủ đọng
Quê chiều lá đổ mộng sầu qua
Thềm rêu kẻ đợi ngồi duyên dáng
Phố cổ người mong vẫn điệu đà
Mãi đó khung trời xanh kỷ niệm
Không còn thuở nọ bướm chờ hoa ./.
LCT
20/8/16