KHÚC CA CUỐI CÙNG
Đêm sầu Cuốc vọng hẻm mờ sương
Khắc khoải lòng ta nỗi đoạn trường
Cuộc lữ muôn chiều đang mỏi gối
Manh tình một thuở đã tàn hương
Nhầm khi rượu tối về quên ngõ
Lỡ chén trà khuya ngủ lộn giường
Cảnh gió mơ màng ông dỗ mộng
Nhưng đời bỗng chán bởi nhừ xương ./.
LCT O5/12/2O23
BÀI HOẠ :
*****
Xuân Giang
TÌNH PHAI
Thăm thẳm mịt mờ cảnh gió sương
Lòng ta thổn thức cả canh trường
Lao xao sóng đẩy trào con nước
Thấp thoáng mây vờn quyện khói hương
Nghĩa đã tàn phai đau lẻ gối
Tình đang tan nát buốt đơn giường
Con tim thấp thỏm hồn tê tái
Giữa tiết Đông về lạnh thấu xương
*****
Phượng Phượng
SẦU ĐÔNG
Lá đổ sân chiều cỏ trắng sương
Ngồi ôn kỷ niệm lúc xa trường
Mơ màng cạnh ngõ hoa tàn sắc
Thổn thức bên đời mộng rã hương
Lắng giữa màn đêm sầu đọng cửa
Chìm sau góc phố hận chia giường
Ai vừa trút bỏ miền tâm sự
Gác lẻ mưa buồn lạnh thấu xương/
NPP 05/12/2023
*****
Tòng Trần
TIẾNG LÒNG
Ảo não đêm về Cuốc gọi sương
Lòng ta khắc khoải giữa canh trường
Xa tình vạn nẻo hồn quên cố
Vắng nghĩa trăm miền dạ bỏ hương
Nỗi khổ nào hơn đành ráng vượt
Niềm đau phải vội gắng cho tường (tv)
Mơ hồi gót lữ hành quay trở
Mộng buổi tương phùng dẫu nắm xương.
04/12/2023.
*****
Hoành Trần
NỖI BUỒN XA XỨ
Trăng nhuộm vườn khuya ướt đẫm sương,
Vọng vang tiếng dế suốt đêm trường,
Sao mà xa xót đời xa xứ,
Rồi lại nhớ nhung chốn cố hương ,
Vời vợi mây bay về cuối núi,
Mênh mang gió thoảng đến bên giường ,
Phiêu du chi để lòng đòi đoạn,
Trở lại quê nhà chỉ nắm xương
HT
6/12/23