ĐÂU CÒN CẢNH MỘNG MƠ XƯA (Mạ đề)
Trắc vận
Giữa nắng quê nghèo trưa đỏ hạ
Cành hoa nụ trổ nằm sau lá
Không còn gió nhẹ thoảng bờ tre
Chỉ có mây buồn giăng bãi rạ
Lối cũ em về buổi chợ tan
Thềm xưa khói phủ chiều mây rã
Con đò lặng lẽ giữa dòng trôi
Một vũng đen mùi hôi khó tả ./.
LCT O2/O4/2O22
BÀI HOẠ :
*****
Sầu Riêng
PHAI DẦN CẢNH MỘNG MƠ XƯA
(Mạ đề – Trắc vận)
Xuân tàn cảnh cũng dần sang hạ
Để những hôm buồn cây rụng lá
Ngõ mộng nhòa tuôn úa cỏ màu
Đường quê trắng phủ đầy rơm rạ
Xa tầm bến đợi mảnh chiều phai
Khuất nẻo tin chờ đêm nguyệt rã
Mượn dấu thời gian gửi nỗi niềm
Nghe lòng hụt hẫng sầu không tả.
Sầu Riêng: O2/O4/2O22
*****
Phượng Phượng
KHI HOÀNG HÔN BUÔNG XUỐNG
(Trắc vận)
Hoàng hôn xuống trải trên dòng hạ
Những giọt sương mềm vương kẻ lá
Sóng gợn bờ soi rõ mái tranh
Đồng chao nước nổi trôi bờ rạ
Nghe đường phố lạnh gió chiều tan
Thấy nẻo quê buồn mưa tối rã
Lạc lõng ôm từng nỗi nhớ nhung
Mà như giấc mộng lòng tơi tả,/
NPP 02/04/2022
*****
Nguyễn Gia Khanh
CƠN MƯA HẠ
Song gầy lặng lẽ nhìn mưa hạ
Ngẫm cảnh cành xưa nhòa nhạt lá
Chuyện cũ chưa mờ thuở bướm hoa
Quê nghèo vẫn thoảng mùi hương rạ
Buồn dâng nỗi ấy tủi thân tàn
Ruổi bước chiều nay ngùi mộng rã
Gió bão từng phen chửa tạnh lòng
Mà thương dáng mẹ đời tong tả.
Nguyễn Gia Khanh
*****
Chin Ngo Van
MỘT THOÁNG DANG MÙA
Con đò thả lái trong chiều hạ
Giữa buổi hoàng hôn cành rợp lá
Sóng vẫn âm thầm dạt cỏ cây
Ngày đang lả lướt qua đồng rạ
Thương người nẻo ấy cuộc tình tan
Tủi gác đêm dài cơn mộng rã
Lặng lẽ mùa sang thoảng gió lùa
Nơi lòng bỗng chợt buồn khôn tả.
Chin Ngo Van. 2/4/2022!