CÒN ĐÓ NỖI ĐAU
(Thuận nghịch độc)
Thuận :
Môi thấm lệ buồn mãi vắng cha
Đó hôm từ bỏ mẹ buông nhà
Chồi non rẫy đón ngày mưa lại
Lá muợt nương chờ buổi nắng qua
Trôi gió ngõ sầu đông cảnh úa
Níu mây hồn vọng tối trăng nhoà
Ngồi chen bếp lửa cùng đêm cạn
Thôi vậy cũng đành xé thịt da ...
Nghịch :
Da thịt xé đành cũng vậy thôi
Cạn đêm cùng lửa bếp chen ngồi
Nhoà trăng tối vọng hồn mây níu
Úa cảnh đông sầu ngõ gió trôi
Qua nắng buổi chờ nương mượt lá
Lại mưa ngày đón rẫy non chồi
Nhà buông mẹ bỏ từ hôm đó
Cha vắng mãi buồn lệ thấm môi ./.
LCT 05/02/2021
Phong yêu
BÀI HỌA :
*****
Mộng Hoài Nhân
NHỚ CHA.
Thuận nghịch độc
Thuận
Môi cười lịm tắt
chẳng còn cha
Nọ buổi từ ly, quạnh vắng nhà
Chồi nảy cội khô cành lá héo
Mộng tàn sen úa tháng ngày qua.
Trôi hoa sóng biển buồm rời tách
Vẫy nhạn trời mây áng lịm nhòa
Ngồi đứng lại đi xong lứa tuổi
Thôi đành nhớ bạc tóc mồi da.
Ngược
Da mồi tóc bạc nhớ đành thôi.
Tuổi lứa xong đi lại đứng ngồi
Nhòa lịm áng mây trời nhạn vẫy.
Tách rời buồm biển sóng hoa trôi
Qua ngày tháng úa sen tàn mộng
Héo lá cành khô cội nảy chồi.
Nhà vắng quạnh, ly từ buổi nọ
Cha còn chẳng tắt lịm cười môi.
Mộng Hoài Nhân.
*****
Phượng Phượng
GIỌT LỆ CHIA LY
(Thuận nghịch độc)
Thuận
Môi tràn lệ nó biệt từ cha
Trở gió chiều hôm mẹ vắng nhà
Chồi nở nụ hoa vàng sớm lại
Lá tàn xuân mộng úa đêm qua
Trôi hương bởi nắng mưa màu nhạt
Rụng phấn vì cây cỏ sắc nhòa
Ngồi đứng thở than buồn phận khổ
Thôi đành vậy lở gót mòn da
Nghịch
Da mòn gót lở vậy đành thôi
Khổ phận buồn than thở đứng ngồi
Nhòa sắc cỏ cây vì phấn rụng
Nhạt màu mưa nắng bởi hương trôi
Qua đêm úa mộng xuân tàn lá
Lại sớm vàng hoa nụ nở chồi
Nhà vắng mẹ hôm chiều gió trở
Cha từ biệt nó lệ tràn môi/
NPP 05/02/2021
*****
Nguyễn Thế An
ĐIỆU SAY
(Thuận nghịch độc)
Môi mềm rượu đã chả… chà… cha
Túy họa bài thơ “Độc ẩm nhà”
Chồi lộc ngỡ xanh làn gió thoảng
Bến tình phai nhạt bóng chiều qua
Trôi bèo nước nhỉ? Trôi màu tím
Để lối đường ư? Để mắt nhòa
Ngồi chỗ ấm xưa nàng mãi đợi
Thôi thì chén tiễn cũng hồng da.
Đọc ngược:
Da hồng cũng tiễn, chén thì thôi
Đợi mãi nàng xưa ấm chỗ ngồi
Nhòa mắt để ư? Đường lối để
Tím màu trôi nhỉ? Nước bèo trôi
Qua chiều bóng nhạt phai tình bến
Thoảng gió làn xanh ngỡ lộc chồi
Nhà ẩm độc thơ bài họa túy
Cha… chà… chả đã rượu mềm môi.
Nguyễn Thế An
*****
Thái Chung
NGÀY CHA GIÃ BIỆT
(Thuận nghịch độc)
Thuận:
Môi tràn lệ bé giã từ cha
Tủi mẹ rầu khuya cảnh vắng nhà
Chồi lá quẩn quanh chờ tiếng gọi
Nghĩa tình vương khắp niệm đời qua
Trôi hình xót dạ quần mây xám
Rã khói tàn hương chạnh mắt nhoà
Ngồi tưởng nhớ ai lòng trĩu nặng
Thôi đành sẹo chuốc mãi sần da.
Nghịch:
Da sần mãi chuốc sẹo đành thôi
Nặng trĩu lòng ai nhớ tưởng ngồi
Nhoà mắt chạnh hương tàn khói rã
Xám mây quần dạ xót hình trôi
Qua đời niệm khắp vương tình nghĩa
Gọi tiếng chờ quanh quẩn lá chồi
Nhà vắng cảnh khuya rầu mẹ tủi
Cha từ giã bé lệ tràn môi.
0618 H, 05/02/2021
Thái Chung
*****
TẾT VỀ LẠI NHỚ SONG THÂN
(Thuận nghịch độc)
Môi ghìm xót cảnh vắng hoài cha
Đến Tết chờ thêm quạnh cửa nhà
Chồi nhú cội Thung nhành thỏa đợi
Bóng lần tay mẹ ảnh nhìn qua
Trôi dần tháng đợi hồn rời rã
Ngóng mãi lòng chan lệ nhạt nhòa
Ngồi ngõ thuở xưa ngày lại nhớ
Thôi mà chạnh nắng sạm màu da.
Đọc ngược :
Da màu sạm nắng chạnh mà thôi
Nhớ lại ngày xưa thuở ngõ ngồi
Nhòa nhạt lệ chan lòng mãi ngóng
Rã rời hồn đợi tháng dần trôi
Qua nhìn ảnh mẹ tay lần bóng
Đợi thỏa nhành Thung cội nhú chồi
Nhà cửa quạnh thêm chờ Tết đến
Cha hoài vắng cảnh xót ghìm môi.
Nguyễn Gia Khanh