CHUYẾN ĐÒ ĐÊM
Đêm ấy giữa trời khuya
Em đưa anh qua bờ sông vắng
Chiếc thuyền lững lờ trôi
Trăng lưỡi liềm chênh chếch
Mái chèo em khua động mãnh trăng vàng .
Em bên anh , mơ màng
bờ tóc liễu
Rối rắm lòng anh
Tuổi vào yêu
Em có hay chăng?
Hoa yêu đương vừa chợt đến
Bổng chết lịm một chiều
Như mái chèo xua đuổi
Bến bờ xa
Một ánh trăng vàng
tan giữa hư vô
Và bọt nước tan dần
theo sóng nước
Có ngờ đâu
Ánh trăng tan
Bến bờ xa vắng .
Anh đi rồi
Đơn độc