VINHTHIENTUONG.BLOGSPOT.COM HÂN HẠNH CHÀO ĐÓN CÁC BẠN !
Hiển thị các bài đăng có nhãn STLB. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn STLB. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Ba, 21 tháng 4, 2020

EM VỀ XỨ LẠ

EM VỀ XỨ LẠ

(Khoán thủ)
(Nếu nước mắt xoá nhoà đi tất cả
Xin một lần được khóc cho thật lâu)
*********
  
NẾU chiều nay em về xứ lạ
NƯỚC đôi bờ trắng dã con sông
MẮT xanh lệ đẫm đôi tròng
XÓA tình thư cũ mênh mông tuổi sầu

NHÒA hẹn ước cạn bầu tâm sự
ĐI đã đành lữ thứ chân hoang
TẤT duyên long phụng bẽ bàng
CẢ câu tình ái xưa loang vết chiều

XIN thề thốt cuộc liều sao nở
 MỘT nhịp đời cắc cớ riêng em
LẦN thôi buông cửa che rèm
ĐƯỢC nhìn mây úa đêm đen cuối mùa

KHÓC cũng thế đời chua mặn ngọt
CHO duyên trần đáng đót vì ai
THẬT hư gái sắc trai tài
LÂU đài tình ái dặm dài xót xa ./.

LCT 21/04/2020

Thứ Năm, 6 tháng 6, 2019

CHO TÔI ĐƯỢC MỘT NGÀY

CHO TÔI ĐƯỢC MỘT NGÀY


Bên chén rượu đêm ngồi trăn trở
Bến tục trần vạn thuở ganh đua
Con quan chẳng lẽ vô chùa
Còn quân áo vải hơn thua được gì

Đời một bãi sân si tội lỗi
Vó ngựa chiều dong ruổi bao năm
Chưa no bó gối lại nằm
Để tuồng tích nọ trăm năm giãi bày

Ta chẳng muốn tai bay họa gởi
Mặc trần đời lắm nỗi đua chen
Dốc mơ chỉ một ngọn đèn
Dòng sông đục nước đêm quen đảo bờ

Nhìn tảng đá trơ vơ tuế nguyệt
Tiếng tiêu sầu điểm xuyết hồn thơ
Trên non đỏ một ngọn cờ
Bóng người quân tử đêm mơ hiện về

Vừa nhắm mắt chưa mê lại tỉnh
Ngày chập chờn xó xỉnh hơi men
Chưa quên nỗi kiếp sang hèn
Đã cùng thế sự bôi đen mặt mày

Đời bạc bẽo xưa nay vẫn thế
Nước ngược dòng chẳng thể leo cao
Chen vai thử bước cẳng vào
Mới hay hơi hám lộng trào quanh mâm

Ngồi thở dốc lâm râm lại khấn
Cõi thiên đường chất vấn lòng nhau
Ơn trên phép Phật nhiệm màu
Cùng câu kinh Thánh trước sau răn đời

Ta vẫn chỉ một lời ao ước
Bến nợ đời mực thước cân đo
Xuôi tay thở một tiếng khò
Thành người thiên cổ âu lo nhọc lòng

Giọt nước mắt lưng tròng đã chảy
Nỗi ngậm ngùi mót máy lâu nay
Mong sao có được một ngày
Không hờn không giận không say không buồn

Mà chỉ có môi hôn đắm đuối
Để không còn tiếp nối cơn đau
Câu thơ hẳn sẽ đẹp màu
Vùng trời hoa mộng trước sau trọn tình ./.

LCT 06/06/2049
BÀI HỌA :
*****
Hữu Thiên
BẾN TRẦN GIAN
Muôn nhơ nhớp cho đời lạnh trở
Chốn dương trần lỡ dở đường đua
Chiều nghe vọng tiếng chuông chùa
Ngồi tâm thiền nghĩ ganh đua hơn gì


Đường trần đắm vô tri muôn lỗi
Dẫu cho đời rửa gội ngàn năm
Vẫn vương vết bẩn trơ nằm
Ấy đâu lẽ phải tối tăm họ bày


Ta ngơ ngác cơn say đọa gởi
Cớ sao người chẳng cởi bon chen 
Thiêu thân chết dưới ánh đèn
Mà chui rúc mãi bùn ven mép bờ


Hồn đêm lạnh ngẩn ngơ bóng nguyệt
Ta đắng lòng chỉ tiếc vần thơ
Xót thương hết một ván cờ
Cõi trăm năm chạm xác xơ lối về


Đời hoang lạnh tái tê chợt tỉnh
Sau khi chìm trong bãi lên men
Chạnh đau một cõi ương hèn
Mà thêm thấm lệ sầu hoen ướt mày


Lòng canh cánh cơn say là thế
Muốn quên đời ngạo nghễ trèo cao
Bước chân xưa lỡ cuốn vào
Cuộc chơi đặt sẵn lời chào trọn mâm


Khi hoang bãi đăm đăm quỳ khấn
Mộng phù du ghép hận cùng nhau
Chỉ lem vết bẩn một mùa
Còn chăng hương khói ngả nâu để đời


Câu kinh nguyện chôn sầu mơ ước
Chốn dương trần mực thước nào đo
Cũng chung một cái cửa lò
Chui ra trăm thứ tàn tro bẩn lòng


Đêm tận thế cuốn dòng lửa chảy
Quét sạch nhơ vùng vẫy xưa nay
Chỉ là giấc mộng đêm ngày
Hàng trăm bãi ố vẫn gây chạnh buồn


Giữa vòng xoáy còn tuôn xắp đuối
Câu thơ buồn rong ruổi càng đau
Phải chi đây đó một mùa
Thì đâu đến nỗi nhìn đau úa tình..!


NL06 /06/2019
*****
CƠN MƯA LÒNG

Cơn mưa nhỏ bên bờ gió trở
Em bây giờ chẳng nỡ tranh đua
Chỉ mơ tiếng mõ sư chùa
Cùng câu niệm phật hơn thua sao đành

Người giả biệt quên manh chiếu cũ
Em vỗ về quá khứ bao năm
Đêm không yên mãi chẳng nằm
Câu thơ nét chữ xa xăm giải bày

Tình đã đứt thư say bỏ gởi
Em một mình chẳng nối đua chen
Đêm nay héo hắt ngọn đèn
Thấy đời cô lẻ leo men bến bờ

Thu vàng võ bơ vơ bóng nguyệt
Đông chưa về khiếm khuyết vần thơ
Gió chao nghiêng ngã cột cờ
Một mình trở giấc cơn mơ lại về

Sầu mãi kéo lê thê chưa tỉnh
Nghe khoang lòng chợt xỉn hơi men
Biết đâu kiếp mọn thân hèn
Mà sao lại nhớ rối ren mặt mày

Em vẫn đó nơi này trần thế
Mộng bình thường đâu dễ vươn cao
Giang tay đón lối mộng vào
Mà nghe nước mắt rơi trào bên mâm

Rồi cứ thế âm thầm vái khấn
Mong tình đời bớt giận hờn nhau
Giấc mơ luôn đẹp một màu
Chẳng còn ánh mắt thương đau giữa đời

Em cũng muốn một lời mơ ước
Chẳng phải cần mực thước cân đo
Đêm không nặng tiếng thở khò
Tâm hồn thoải mái đo so khổ lòng

Đời là vậy như dòng nước chảy
Con sông chiều vẫn mãi xưa nay
Trôi xuôi cứ thế mỗi ngày
Như dòng tâm sự chia tay nỗi buồn

Nghe tiếng nấc khi hồn đắm đuối
Để rồi buồn tận cuối cơn đau
Phố đêm một ngõ đèn màu
Chỉ mình em với đêm đau men tình/
NPP 06/06/2019
*****
Đối hoạ
CẢM XÚC CHIỀU HẠ

Chiều cuối hạ nghe làn gió trở
Bên kia đường đám nhỏ tranh đua
Xa xa vọng tiếng chuông chùa
Trời đang tắt nắng em chua chát gì

Tình vẫn biết đôi khi có lỗi
Ta đang còn bối rối bao năm
Đêm mơ cạn chén lại nằm
Còn ngày tháng cũ xa xăm chẳng bày

Vần thơ viết lâu nay chẳng gởi
Tấm thiệp hồng mãi đợi trăng chen
Đêm mơ với bóng ngọn đèn
Ngày tìm ảo giác hơi men cuối bờ

Dòng nước vẫn hoang sơ bóng nguyệt
Ai đang còn tha thiết dòng thơ
Bến xuân xanh một lá cờ
Đây miền gió núi giấc mơ chưa về

Ngày tháng lại mê mê tỉnh tỉnh
Ta một mình say xỉn bên men
Quên đi thế sự thấp hèn
Tình người bạc trắng hố đen tận mày

Ta cũng muốn xa bay cõi thế
Trốn dòng đời đủ kế siêu cao
Mon men lũ quỷ bước vào 
Đưa vòi bạch tuộc muốn cào nguyên mâm

Người thấy vậy thương tâm cúng khấn
Chén nợ đời khổ hận lòng nhau
Chẳng mơ chi phép nhiệm màu
Tại sao lại bỏ duyên nhau trên đời

Xin cho trọn bao lời nguyện ước
Tấm lòng vàng sau trước thôi đo
Đêm say giấc ngủ thở khò
Lại không thấp thỏm cơn no đói lòng

Giọt nước mắt khô dòng thôi chảy
Sẽ không còn khắc khoải xưa nay
Câu thơ nét chữ mỗi ngày
Đẹp như nỗi nhớ em hay biết buồn

Và cũng thế đêm hôn đắm đuối
Mãi mất dần mấy nỗi thương đau
Đêm trăng mộng trắng muôn màu
Một miền ký ức theo sau giọt tình ./.


LCT 06/06/2019

Thứ Bảy, 28 tháng 10, 2017

TÌNH ĐỜI & LỜI CỦA GIÓ


TÌNH ĐỜI

Có những đêm nằm không ngủ được
Thương bầy nhện mẫn cán đường tơ
Buồn con dế lặng sầu rên rỉ
Khổ bãi vườn hoang gió dật dờ 
Vỡ ánh trăng buồn chưa tỉnh mộng
Tan dòng tửu đắng đã hoàn mơ
Còn em trống trải miền cô quạnh
Mãi nhớ ngày trông buổi đợi chờ ./.

LCT 28102017
BÀI HỌA :
*****

TRĂNG TÀN TRÊN BẾN HẸN 

Tứ đối 

Đêm tàn cuối bãi mây vờ sóng 
Nguyệt lã bên rèm nhện mắc tơ
Lẻ cánh buồm xa từ độ ấy 
Rầu cơn gió lạnh đến bây giờ 
Bỏ câu duyên nợ neo dòng suối 
Mặc khách trang đài lạc bến mơ
Có phải mùa xuân còn hẹn đến 
Mà sao cánh bướm mãi thương chờ !

Tường Vân 28/10/17
*****
THA THIẾT MỘNG
Canh tàn vớ vẫn những đường tơ
Hẩm hút lều tranh bóng nhạt chờ
Lúc tiếng thu sầu nghe dạ đợi
Thi cung hạ nhớ lắng lòng mơ
Bâng khuâng cánh phượng hương còn thắm
Thổn thức trang lòng sắc chả mờ
Nhớ tuổi học trò cài tóc nắng
Tà Hương tha thiết mộng tình thơ
Hương Thềm Mây
(GM.Nguyễn Đình Diệm)


28.10.2017

LỜI CỦA GIÓ

Đêm nghe gió thì thầm tâm sự
Cơn mưa chiều khách lữ cô đơn
Con sông chạm bóng mây vờn
Mái chèo khua nước dỗi hờn chờ trăng

Trời lãng đãng mấy tầng sương phủ
Khúc tiêu sầu ấp ủ hồn thơ
Bên kía bóng nhạn dật dờ
Lạnh lùng sải cánh bơ vơ một mình

Cơn gió chướng quặn mình rên xiết
Cây bên đường la liệt ngã nghiêng
Khúc đêm buộc bởi gông xiềng
Tiễn người đi nhịp còng chiêng lạnh lùng

Trời ảm đạm trong vùng tử biệt
Kinh đêm cầu tha thiết lời than
Mênh mông những đợt gió ngàn
Chiếc thuyền lướt nhẹ mây tàn lặng trôi

Đời khổ hạnh xa rồi mới hiểu
Chốn kinh kỳ sách nhiễu lòng nhau
Miếng cơm manh áo nát nhàu
Miệng đời lắm nỗi quằn đau phận người

Nằm nghĩ lại nẻo đời ngang trái
Chốn xô bồ thế thái nhân gian
Tanh hôi những miếng tồi tàn
Cũng là tiếng thở nhưng toàn máu tanh

Thế mới biết gập ghềnh cõi thế
Duyên trần đời chẳng dễ đua chen
Mua danh đổi phận sang hèn
Buôn hương bán phấn lòng đen tựa sình

Xin trả lại nhân tình một thuở
Nay không còn trăn trở làm chi
Khua môi múa mép được gì
Mai rồi nhắm mắt cũng đi chung đường ./.

LCT 28102017


Thứ Ba, 28 tháng 3, 2017

KHÚC TÌNH CHIỀU


KHÚC TÌNH CHIỀU

Đêm nay viết đôi dòng xem thử
Để mở đầu bảy chữ hai câu
Tiếp theo lục tự đứng đầu
Cuối cùng đủ tám từ xâu chuỗi vào


Thế là đủ ngôn trào ngữ tuyệt
Khúc thơ tình nhiệt huyết riêng em
Đọc cho say khỏi khát thèm
Tình thơ anh cũng ngọt mềm như ai

Ngày mòn mỏi dùi mài thi sử
Đời muộn màng nét chữ chia đôi
Không may nhạt cánh thư bồi
Để dòng thi cũ nổi trôi qua chiều

Đời vẫn thế hoang liêu tuổi mộng
Khúc tình hồng nóng bỏng chờ ai
Giấc mơ một bóng trang đài
Chiều về qua ngõ tình lai láng chiều

Mây hờn dỗi cô liêu gợn sóng
Bến sông chiều đỏ mộng hoàng hôn
Đêm nghe giá buốt qua hồn
Dòng thơ bất chợt níu buồn bay xa

Cuộc tình bỗng nhạt nhòa sương khói
Em đi về giữa tối trăng loang
Đêm giăng mấy sợi tơ vàng
Ngập ngừng trước ngõ ta choàng lấy ta

Bầu rượu nóng phôi pha câu hát
Khúc tương phùng vỡ nát tâm can
Uống cho môi thấm lệ tràn
Uông cho đời khỏi than van nhọc lòng

Hãy nhào nặn đường cong tuyệt mỹ
Đêm hoan tình kỳ vĩ giai nhân
Cùng em cạn chén phong trần
Bỏ miền thế tục xoay vần bể dâu

Đời chẳng thể chung đầu thôi nhé
Em đi về lối rẽ đường riêng
Câu thơ ta chết một miền
Chờ trăng dậy sóng rời phiên bão tình

Ngày vàng võ mong hình với bóng
Đêm muộn màng nghe sóng lòng chao
Câu thơ rẽ lối chen vào
Cho ta gởi gắm câu chào biệt ly ./.

LCT 28/03/2017

Thứ Sáu, 22 tháng 7, 2016

CHỜ TRĂNG


CHỜ TRĂNG

Sương đêm ướt rơi tràn vai áo
Phía lưng trời tiếng sáo mênh mang
Khúc thơ len giữa trăng vàng
Trôi theo sóng nước mơ màng đáy sông

Đêm phố lạnh hoang lòng lãng tử
Xót xa tìm quá khứ về đâu
Con sông nước chảy qua cầu
Đời như chiếc lá thu sầu rụng rơi

Trăng dĩ vãng xa rời nhân ảnh
Bến tương phùng nhạt ánh sao đêm
Tóc nâu buông xỏa trước thềm
Trầm tư sóng mắt môi mềm chờ ai

Người trở lại trang đài gót nhỏ
Ta đi tìm khốn khó đời ta
Tìm trong ngọn gió la đà
Hình cha bóng mẹ phôi pha một chiều

Góc phố nhỏ tiêu điều xác lá
Đêm thu đầu lả chả trời Ngâu
Chuông khuya dẫm tiếng kinh cầu
Xé tan góc chết tim sầu lẻ loi

Còn đâu nữa xa rồi nguyện ước
Khúc tình đời bạc nhược sương treo
Buông tay thôi chống chẳng chèo
Cho đời mãi cứ trôi theo dòng đời

Thơ trăn trở đôi lời tâm sự
Năm canh ngồi kiếm chữ tìm câu
Đường khuya bóng ngã loang màu
Chợt nghe tiếng nấc trăng sầu chờ đêm ./.

LCT
22/7/2016

Thứ Năm, 31 tháng 1, 2013

GIỌT BUỒN ĐÊM ĐÔNG


GIỌT BUỒN ĐÊM ĐÔNG

Đêm trở gió nghe lòng giá lạnh
Đọng cuối hồn một mãnh tình ai
Nhớ nhung buông tiếng thở dài
Tìm đâu em ? Nét trang đài mộng mơ

Trong nỗi nhớ nghe bờ môi đắng
Gịot lệ tình sâu lắng đêm rơi
Nhạc tình xa vắng chơi vơi
Em trong ta mãi một trời nhớ thương

Xa xôi quá đôi đường đôi ngã
Chưa hẹn hò nhưng đã thầm yêu
Về đâu trong bóng nắng chiều
Hồn ta một mãnh tiêu điều xác xơ

Quên sao được lời vừa hẹn ước
Dấu tình nồng say khướt đêm hoang
Bước chân xa dấu địa đàng
Cơn mê tình ái ngút ngàn cõi mơ

Làn gió thổi qua bờ vai khẽ
Ngỡ lời tình thỏ thẻ bên tai
Ngồi nhìn bóng nắng vàng phai
Mà nghe vời vợi mắt ai qua hồn

Đêm thương nhớ chập chờn nhân ảnh
Mất em rồi còn mãnh hồn hoang
Nhớ thương vương vấn ngập tràn
Còn gì đâu nữa đêm tàn cuối đông./.

LCT 01/2013