VINHTHIENTUONG.BLOGSPOT.COM HÂN HẠNH CHÀO ĐÓN CÁC BẠN !

Thứ Sáu, 15 tháng 3, 2024

ĐI VỀ PHÍA CUỐI NGÀY

ĐI VỀ PHÍA CUỐI NGÀY


Buồn ta nhẩm tính cuộc thăng trầm
Hận bể nhân tình ngõ mắt thâm
Nếu những mùa hoa còn trổ nụ
Thì đêm kỷ niệm sẽ ươm mầm
Xuân thì đã ngả bên chiều vắng
Tuổi mộng đang tàn giữa bóng râm
Mãi dặn lòng chưa mòn lý tưởng
Vì chân hạnh phúc vẫn trong tầm ./.

LCT 15/O3/2O24
BÀI HOẠ :
*****
Hoành Trần
TIẾNG ĐÀN BUỒN
Buông thả đàn rung những điệu trầm,
Vọng sâu vào đến cõi u thâm,
Vạn lời bùi ngọt như ươm giống,
Ngàn nốt đắng cay chợt nảy mầm!
Nỗi nhớ mênh mang trong lẳng lặng,
Niềm thương xa xót cứ lâm râm,
Thương bầu đau bí sầu sênh phách,
Chẳng biết làm sao mới xứng tầm!
HT
15/3/24
*****
Trần Đình Tấn
KẺ NGÓNG TAN TẦM

Từng đêm khói cuộn lẫn nhang trầm
Lệ đổ thân gầy mắt cũng thâm
Bởi nghĩa tình xưa nào chớm nụ
Vì ân ái cũ chẳng vươn mầm
Bao ngày vẫn đợi con đò vắng
Những buổi luôn chờ vạt nắng râm
Có mỗi dòng sông là mộng tưởng
Người đi kẻ ngóng đã tan tầm./.
15/3/2024
*****
Tòng Trần
TIẾNG VỌNG THỜI GIAN... 

Não nuột lòng nghe khúc bổng trầm
Đêm về ảo não mắt quầng thâm
Tình xưa vẫn nhớ hôm tràn nụ
Mộng trước nào quên bữa nẩy mầm 
Thổn thức canh dài đau cõi rậm
Mơ màng khắc rộng nẫu miền râm
Vì sao đáy dạ luôn hoài tưởng
Chắc bị người ta bỏ giữa tầm.

15/3/2024.
******
Đăng Khoa Lê
. M Ỏ N G P H Ậ N

Nghĩ lại đời ta một quảng trầm
Đêm dài ảo mộng mắt quầng thâm
Cùn đôi bị rách đành bẻ gậy
Xấu mảnh vườn hoang để thối mầm
Ngữa mặt kêu trời không thể mát
Ôm đầu gọi đất chẳng còn râm
Vì thân thế mỏng thành duyên phận
Đứng dựa đề đa nỏ xứng tầm

              L Đ K 15/03/24
*****
Dinh Tuan Minh
BẾN LẶNG 
Ngõ vắng đàn ngân nhịp bổng trầm
Nghe trằn trọc mãi mắt quầng thâm
Hờn duyên đã ủ không xòe búp
Hận nghĩa từng ươm chẳng nhú mầm
Buổi rét hoài mong trời vẫn lạnh 
Trưa nồng cứ đợi cảnh nào râm
Hình như bến mộng làn sương bủa
Chắc nẻo thầm mơ cũng vượt tầm
Đinh Tuấn Minh
******
Trần Đình Tấn (b2)

HẾT TẦM

Có những mùa Xuân bổng lặng trầm
Do đời nghĩ ngợi mắt mờ thâm
Từng đêm mất ngủ vì thương Nụ
Mỗi bận rời đi bởi nhớ Mầm
Khổ nỗi ân tình đâu chịu vắng
Đau niềm hạnh phúc chẳng cần râm
Ngày mai có gặp đừng mơ tưởng
Tại bỏ thời gian ngã đứng tầm./.
15/3/2024

Hoạ đối
Trần Đình Tấn 
LỠ CUỘC

Lòng em nhớ mãi giọng anh trầm
Cái thuở ban đầu vẫn thật thâm
Mộng nửa mùa đêm vừa nhú rễ
Tình đôi bận sáng đã lên mầm
Ươm vườn cỏ mượt hôm trời mát
Nhổ vạt rong mềm bữa bóng râm
Dẫu nhẹ nhàng tay mà cháy bỏng
Từng hơi thở gấp ngỡ trong tầm./.

LCT 15/O3/2O24
*****
Hương Lan
ĐỘC HUYỀN CẦM

Giữa lúc trời khuya rải đoạn trầm
Ghim vào cặp mắt đủ vầng thâm
Lời thưa vẫn khởi cho ghìm nhụy
Khúc chậm làm khơi để giữ mầm 
Trải đượm âm tình khua mí thẫm
Khoe hồng tứ ảnh giận mày thâm
Thời gian đọng gởi đêm vời phím
Lặng lẽ đàn rung thỏa xứng tầm

15.03.2024 
Hương Lan
*****
Nguyen Dac Thang
VỀ PHÍA CUỐI ĐỜI
Ngớ ngẩn đàn gieo điệu bỗng trầm
Theo mùa điểm lại mắt quần thâm
Màu hoa thắm mãi giành khoe nụ 
Dãy phượng già tênh hết nẩy mầm
Hạ vẫn thăm dò xuân chuyển nét
Thu còn dặn bảo bóng sàng râm
Hằng mơ diễn tấu đường biên cảm
Để dõi ngày đông liệu hướng tầm.
Mai Thắng 240315