VINHTHIENTUONG.BLOGSPOT.COM HÂN HẠNH CHÀO ĐÓN CÁC BẠN !

Thứ Tư, 18 tháng 8, 2021

SỐNG CHẾT KỀ NHAU

SỐNG CHẾT KỀ NHAU


Dịch bệnh vây quanh chán quá rồi
Buồn vì sống chết một ranh thôi
Đêm âm tiếng chó nhà rào cửa
Sáng sóng Cô Vi* rượu ngại mồi
Khổ cảnh hầu chồng lo bịt miệng
Đồng thời gặp vợ phải che môi
Chôn chân suốt tháng còn gì nữa
Lững thững vô ra đứng tới ngồi ./.

LCT 18/O8/2O21
*Virus Corona
BÀI HỌA :
*****
Mộng Hoài Nhân
SÀI GÒN ƠI CỐ LÊN!
Nhân gian nghiệp nạn đến hồi rồi
Chất chứa lòng buồn lệ giọt thôi
Lật đật ngoài đường xe tiếp thuốc
Bôn ba giữa ngõ kẻ chờ mồi
Buồn tình cháu đến mau che mặt
Khổ cảnh người về cố mím môi
Mấy tháng gần kề lo dịch bịnh
Trông ra chạnh ruột đứng và ngồi.
Mộng Hoài Nhân
*****
NGẪM BUỒN RỒI
Canh thâu thức trắng ngẫm buồn rồi
Vẫn mãi lờ đờ tới sáng thôi
Tối đến câu thơ bầu rượu nhạt
Đêm qua tiếng gió một bàn mồi
Sầu đời giọt lệ hoen đôi mắt
Gặp mộng lời tình thấm cánh môi
Khổ sở tâm tư còn vụng dại
Con tim khốn khó phải đành ngồi/
NPP 17/08/2021
*****
VÌ DỊCH
Nay yên phố xá đỡ ồn rồi
Dịch bệnh đồng hành ít tốn thôi
Đám chó càng mừng chưa bị trộm
Thân anh vẫn giữ chẳng chờ mồi
Còn nhìn quán đóng mơ tanh lưỡi
Phải tủi đời tàn ước ấm môi
Nghĩ những lần bà hay đá xéo
Thơm chi thứ đó gật gù ngồi..!
NL18/08/2021
*****
Vĩnh Long
NHƯNG CHỈ LÀ MƠ….
Luôn mơ dập được khuẩn này rồi
Mọi việc bình thường uống tiếp thôi
Muốn tới đầu đường mua bịch rượu
Mong sang cuối phố tậu đồ mồi
Trưa quên giận ngập căm thâm mắt
Buổi bỏ hờn tràn tức tím môi
Thoát kiếp rời nhà lo bịt miệng
Qua cơn gió chướng sụt sùi ngồi
tv
*****
Nguyễn Gia Khanh
HƯỚNG TỚI SÀI GÒN
Tang thương nghĩ đã chuốc nhiều rồi
Nhắc đến Sài Gòn chạnh dạ thôi
Mẹ nhận tin như trời đánh sét
Khi nghe dịch tựa lửa bùng mồi
Sầu lòng phố nuối xa xưa mộng
Tủi cảnh người nằm tím tái môi
Ngẫm nỗi đời mà thêm bủn rủn
Trong cơn hoạn nạn chẳng đành ngồi...!
Nguyễn Gia Khanh
*****

Thơ anh luôn là niềm cảm xúc với mình. Xin hoạ góp vui cùng anh nhé!
NỖI BUỒN DỊCH BỆNH
(Hoạ thơ SỐNG CHẾT KỀ NHAU của anh Thạch Hãn)
Đau thương dịch bệnh khổ buồn rồi
Nghĩ cõi đời người thước tấc thôi
Vid* phát chờn vờn bên cửa nhử
Vi* lây lảng vảng cạnh màn mồi
Ngoài đường mãi mãi nên che miệng
Khắp phố luôn luôn nhớ chắn môi
Trọn một năm qua lòng buốt xót
Nay đang hết đứng lại nằm ngồi
Nguyễn Hùng
18.8.2021
(*) Cô vid - Cô vi