VINHTHIENTUONG.BLOGSPOT.COM HÂN HẠNH CHÀO ĐÓN CÁC BẠN !

Thứ Ba, 27 tháng 8, 2019

GÁNH HOÀNG HÔN

GÁNH HOÀNG HÔN


Con đò lặng lẽ cuối dòng khua
Chở gánh hoàng hôn muộn giữa mùa
Lạc cõi non bồng cơn sóng đuổi
Qua miền thủy mặc đám bèo xua
Vườn trăng mộng rã tàn bên lối
Vũng nước trời nghiêng đổ cạnh chùa
Tiếc tuổi xuân thì đang rệu rã
Nghe dòng lệ ứa vỡ mùi chua ./.

LCT 27/08/2019
BÀI HỌA :
*****
Tòng Trần​
 GIAO MÙA
Dõi buổi Thu về ngọn gió khua 
Rằng hay lá rụng đã giao mùa
Ong vờn giữa vách người luôn đuổi
Bướm lượn trong nhà kẻ mãi xua
Bởi tránh chiều giông làm gãy cội
Vì lo tối bão phải lên chùa
Bên vườn gặp gỡ đời than đắng
Cạnh ngõ sum vầy kiếp tủi chua. 
27/8/2019.
*****
Loan Nguyen​
 CON ĐƯỜNG KỶ NIỆM
Gió bỗng xoay chiều chiếc lá khua
Dòng sông nối nhip cảnh giao mùa
Em về lối hẹn nhìn mây đuổi
Nó ở quê chờ thấy mộng xua
Mãi tiếc người đi chiều lạnh phố
Hoài thương kẻ đợi tối đông chùa
Con đường kỷ niệm vàng thu rụng
Vũng nước trong giờ đủ vị chua/
NPP 27/08/2019
*****
Thái Chung​
GÁNH SẦU BI
Quả lắc đưa ngày não nuột khua
Vầy tâm quẩn trí đã bao mùa
Quê nghèo kỷ niệm vòi lưu giữ
Cõi tạm duyên tình cố đuổi xua
Lặng lẽ cùng thơ buồn tuổi lính
Ê chề với tửu nẫu chuông chùa
Thời gian chẳng đợi ai mà dỗi
Quẳng gánh bi sầu đỡ mặn chua.
0241 TC, 27/8/2019
Thái Chung
*****
Hue Thuong​
 GÁNH TRỌN SẦU RIÊNG
Chát cảnh vào thu gió đẩy khua
Đau lòng lá chiếc rụng sang mùa
Sầu mang một bóng chờ ai đến
Lặng lẻ riêng mình có dám xua
Sợ bỏ niềm mong rời vụt mất
Hoài ôm khổ cũng chẳng tu chùa
Đời ta vứt được lùa cay nghiệt
Cố giữ vào tim mãi đắng chua.
HT27082019
*****
Nguyễn Gia Khanh​
 ĐỘC ẨM
Tủi bữa đưa thuyền sóng nhẹ khua
Người đi cứ hẹn những bao mùa
Men sầu gửi mộng đang nồng chuốc
Lệ nhớ vương buồn chẳng dễ xua
Dỗi thuở đời chan màu gió bụi
Ngùi đêm bão trộn tiếng chuông chùa
Ta ngồi độc ẩm tìm quên lãng
Chén rượu tương phùng bỗng để chua.
Nguyễn Gia Khanh
*****
Đinh Vĩnh Long​
 GÁNH SẦU MANG
Cảnh vắng con đò lặng lẽ khuya
Nhìn theo bóng chị tủi bao mùa
Thân gầy xác rũ vì giông đuổi
Dáng mỏng thân tàn tại bão xua
Dỗi phận âm thầm đi xuống biển 
Hờn duyên vội vã bước lên chùa 
Thu về quạnh quẽ nhìn trăng khuyết
Vỡ vụn bên đời đủ thứ chua
*****
Dinh Tuan Minh​
 LỠ ĐÒ
Bữa ấy sao đò chị chẳng khuya
Hoàng hôn tím lịm giữa giao mùa
Từng lo bão lại rồi mưa đuổi
Đã sợ giông về để gió xua
Ở cạnh mù giăng đường đến ngõ
Kề bên bụi phủ lối sang chùa
Nên đành lặng lẽ ngồi trông ngóng
Não nuột khi đời hứng quả chua