THƠ MỜI HỌA
Nhân ngày nhà giáo VN 20/11 - LCT xin chân thànn gởi đến quỳ Thầy Cô đã nghĩ hưu hoặc đang nhiệm sở lời chúc tốt đẹp nhất chúc sức khỏe hanh phúc và thành đạt .
Nhân đây tôi xin gởi đến các bạn bài thơ nói về hai người bạn đã một thời gắn bó bên nhau ngồi chung trên ghế nhà trường nhưng vì lý do khách quan họ đã chọn cho mình mỗi người một lối đi riêng nhưng cuối cùng thì họ vẫn gặp nhau ở một điểm là tâm hồn qua những lời thơ . Mời các bạn đọc và vui họa . Thân ái !
ĐÔI BẠN
Hai người vẫn có một niềm vui
Nét chữ , đường cưa đủ ngọt bùi
Bạn mãi say cùng trang giấy mỏng
Tôi còn chết bởi nghiệp dùi cui
Nhiều hôm tủi phận nằm ôm gối
Lắm bữa buồn thân lại ngủ vùi
Mượn đỡ đôi dòng thơ ngắn ngủi
Mong bày tỏ được nỗi lòng tui ./.
LCT 19/11/2017
BÀI HỌA :
*****
MÁI TÓC NGƯỜI XƯA
Em về góp lại những buồn vui
Gói cả tình ai ngọt, đắng, bùi
Nhớ bữa tan trường anh cặm cụi
Thương chiều nhặt lá nhỏ lui cui
Hanh hao kỷ niệm ngày thu cuối
Lặng lẽ thời gian giấc mộng vùi
Mái tóc người xưa giờ điểm bạc
Mà sầu rụng xuống trĩu hồn tui !
Tường Vân 19/11/17
Đối họa cùng em
BÀI HỌC ĐẮT GIÁ
Không ngờ đến lễ chẳng còn vui
Mẹ hắn vừa đi nỡ bỏ bùi
Giận kẻ vong tình đâu dễ cúi
Đau thằng bội nghĩa dám luồn cui
Ngày đưa nó lại thành duyên rủi
Bữa rước về đây để phận vùi
Mộng vỡ lòng tan người hất hủi
Bây giờ bếp lạnh chỉ mình tui ./.
LCT 19/11/2017
*****
BỎ DỞ
Nghiệp giáo xưa vào chẳng nếm vui
Đành buông bỏ lúc chửa nêm bùi
Nhà nông đã nếp về thui thủi
Đất ruộng theo nề lại cút cui
Ậm ự ngày qua buồn dập xuống
Leo nheo tháng tận khổ chôn vùi
Thời bao cấp ấy như bèo bọt
Cả nước riêng nào chỉ phận tui
Lý Đức Quỳnh 19/11/2017
MÁI TÓC NGƯỜI XƯA
Trả lờiXóaEm về góp lại những buồn vui
Gói cả tình ai ngọt, đắng, bùi
Nhớ bữa tan trường anh cặm cụi
Thương chiều nhặt lá nhỏ lui cui
Hanh hao kỷ niệm ngày thu cuối
Lặng lẽ thời gian giấc mộng vùi
Mái tóc người xưa giờ điểm bạc
Mà sầu rụng xuống trĩu hồn tui !
Tường Vân 19/11/17
Họa cùng anh cái vận ưu đãi nhé !
Đối họa cùng em
XóaBÀI HỌC ĐẮT GIÁ
Không ngờ đến lễ chẳng còn vui
Mẹ hắn vừa đi nỡ bỏ bùi
Giận kẻ vong tình đâu dễ cúi
Đau thằng bội nghĩa dám luồn cui
Ngày đưa nó lại thành duyên rủi
Bữa rước về đây để phận vùi
Mộng vỡ lòng tan người hất hủi
Bây giờ bếp lạnh chỉ mình tui ./.
LCT 19/11/2017
Tưởng đã quên.Sang thăm anh lại nhớ về chuyện cũ.Quỳnh học sư phạm ra trường 1979,dạy đến năm 1983 thì bỏ nghề....
Trả lờiXóaHọa cùng anh,chúc an vui !
BỎ DỞ
Nghiệp giáo xưa vào chẳng nếm vui
Đành buông bỏ lúc chửa nêm bùi
Nhà nông đã nếp về thui thủi
Đất ruộng theo nề lại cút cui
Ậm ự ngày qua buồn dập xuống
Leo nheo tháng tận khổ chôn vùi
Thời bao cấp ấy như bèo bọt
Cả nước riêng nào chỉ phận tui
Lý Đức Quỳnh 19/11/2017
Cảm ơn Quỳnh ghé tgawm và vui họa . Bài họa làm mình nhớ lại thời điển sau năm 75 khi trở về ai cũng chỉ lo cho miếng cơm còn dạy học thì cũng phải đói thôi nên đa phần phải bỏ dạy để đi tìm sự sống . Chúc Quỳnh tối vui nhé !
Xóa