CẠN THƠ
Có vẻ hồn thơ đã cạn rồi
Nên tình cũng sớm bạc màu vôi
Vườn xưa kẻ đợi cành đâm nhánh
Chốn cũ người mong lộc nẩy chồi
Bỏ ánh trăng sầu treo ngõ gợn
Quên làn nắng muộn thả dòng trôi
Chiều hoang biển nhuốm viền mây bạc
Chỉ có mình ta lặng lẽ ngồi ./.
LCT 26/11/2017
BÀI HỌA :
*****
LẠNH BÓNG
Thẩn thẩn thờ thờ ấy vậy rồi
Tháng ngày lặng lẽ bạc tình vôi
Người mong mong mãi mơ đâm nhánh
Kẻ đợi đợi hoài mộng mọc chồi
Vỹ dạ mưa giăng sầu gió thả
Nam giao nắng xế thảm mây trôi
Bên sông gió thoảng mơ màng nhớ
Ghế đá ngày xưa lạnh bóng ngồi!!!
Hương Thềm Mây
(GM.Nguyễn Đình Diệm. 26.11.2017
*****
XA RỒI KỶ NIỆM
Từng trang kỷ niệm đã xa rồi
Mới hiểu duyên đời bạc tựa vôi
Tiễn hạ thu buồn vương xác lá
Sầu đông gió lạnh rũ thân chồi
Đêm xuân chốn ấy êm đềm gọi
Ánh nguyệt phương này lặng lẽ trôi
Bến cũ con thuyền không trở lại
Chờ ai lữ khách lặng yên ngồi !
Tường Vân 26/11/17