KHI MÙA ĐÔNG RA ĐI
Đã bước dần qua khỏi cuộc đời
Nghe chiều lá đổ ngọn sầu rơi
Vườn xuân tẻ nhạt hồn hoa bướm
Ngõ mộng buồn đen khoảnh nắng trời
Tiếc bởi tơ hồng đan nhịp lỗi
Thương vì liễu thắm trải dòng lơi
Hoàng hôn cũng muộn phiền giăng lối
Bỗng thấy lòng trăn trở phận người ./.
LCT 22/12/2017
BÀI HỌA :
*****
VỀ BÊN LỐI CỎ
Cuộc thế buồn vui đã cạn đời
Nghe chiều vời vợi lá thu rơi
Lòng nhìn đá dựng soi hồn suối
Dạ ngắm thuyền đi ngẫm gió trời
Vẫn mái lều xưa cung mộng trỗi
Dù vườn liếp cũ nhịp mơ lơi
Tà dương tắt bóng chiều mờ lối
Về bên lối cỏ nhớ thương người
Hương Thềm Mây
(GM.Nguyễn Đình Diệm).
22.12.2017
*****
KIẾP NGƯỜI
Xuống, lên, chìm, nổi bấy dòng đời
Cuộn, xoáy, xô, đùa chiếc lá rơi
Mãi ước thong dong như gió biển
Hoài mơ lãng đãng giống mây trời
Ngàn điều trí uẩn sao buông được
Vạn nỗi tâm sầu khó bỏ lơi
Gánh nặng từng ngày thêm mệt mõi
Ôi thôi ngán ngẫm kiếp con người!
dovaden2010-22/12/2017
*****
THƯ CUỐI
Thầm nghe nuối tiếc nửa trang đời
Có phải Thu sầu bởi lá rơi
Vẫn đó con thuyền neo bến hạ
Còn kia mặt biển tiếp chân trời
Thương đêm gió lạnh hồn se sắt
Mặc ánh trăng vàng mộng lả lơi
Gác vắng đề thơ buồn nhỏ giọt
Dòng thư viết vội gửi cho người !
Tường Vân 22/12/17