MÙA VẮNG
Mượn gánh đường thi đổ nỗi sầu
Thơ là suối lệ của mùa ngâu
Vành trăng huyễn hoặc tàn bên núi
Cảnh mộng mờ loang rã dưới cầu
Ngõ quạnh mưa phùn thương tháng bảy
Sương buồn nhỏ giọt nhớ chàng Ngưu
Người đi đã mấy mùa hoa rụng
Vỡ mảnh hoàng hôn bạc mái đầu ./.
LCT 13/12/16
BÀI HỌA :
****
TÌNH NGÂU
Thềm khuya gió trở dạ thêm sầu
Lất phất mưa buồn ngỡ giọt ngâu
Tiễn ánh trăng vàng qua cửa sổ
Chờ tia nắng ấm rụng bên cầu
Bao chiều lá đổ mơ tình bướm
Mấy độ đông về khóc chuyện Ngưu
Tóc rối hôm nào sương tuyết điểm
Thời gian nhuộm trắng cả đôi đầu !
Tường Vân 13/12/16
*****
TÍM MỘNG HOÀNG HÔN
Vỡ mảnh hoàng hôn bạc mái đầu
Câu thi chén rượu chút tiêu sầu
Đã mấy xuân sang ngần ngại bóng
Bao lần thu lại ngậm ngùi ngưu
Lòng mơ ánh nguyệt thương hương mận
Dạ ngóng tình quê nhớ sắc ngâu
Bên song cúc nở khôn tìm bạn
Để tím hoàng hôn mãi mộng cầu
GM.13.12.2016