HAI LỐI MỘNG
Thoáng nghĩ thời gian một đỉnh sầu
Âm thầm nếm đủ vạn niềm đau
Ngày không thú vị hồn thơ rã
Tối chẳng còn vui mộng ngã màu
Khoảng trống đi về len ngõ cụt
Tâm hồn ở lại đắm dòng sâu
Niềm vui cạn giữa miền hư cấu
Nét chữ vần thi kỷ niệm đầu ./.
LCT 21/12/2016
BÀI HỌA :
*****
KÝ ỨC CÒN ĐÂY
Thời gian chẳng xóa được u sầu
Kỷ niệm chưa mòn các nỗi đau
Có thể mùa qua rồi nhạt sắc
Dường như tiết lại sẽ phai màu
Tình xưa gió cuộn theo rừng thẳm
Mộng cũ mưa lùa xuống biển sâu
Níu giữ làm sao vầng Nguyệt tỏ
Màn đêm đã ngập bến giang đầu
21 - 12 - 2016
***********
TÌNH PHAI NGHĨA NHẠT
Tình duyên trắc trở dạ âu sầu
Gặm nhấm canh tàn bởi nỗi đau
Chỗ hẹn ngày nao còn trải dấu
Vườn yêu thuở ấy đã loang màu
Gom dòng kỷ niệm trong trời tối
Lấp mảnh tâm hồn giữa mộ sâu
Nghĩa nhạt đường tơ càng lẻ mối
Nồng hương khó được buổi ban đầu
Vinh Quang Thái
**********
Người hãy đi
Chấp nhận mình ôm cả nỗi sầu
Cho người khỏi vướng bận vì đau
Ong tìm nụ mới khi tàn úa
Bướm bỏ vườn xưa lúc nhạt màu
Mặc xác buông lòng trôi bến cạn
Thây đời để trí ngã hào sâu
Màng chi kéo mãi rồi vô vọng
Quẫn bách tình ơi bạc trắng đầu..!!
Nguyễn Lâm 21/12/2016
***********
CHÉN SẦU
Cùng đêm cạn chén giãi tiêu sầu
Gạt bỏ bên đời những nỗi đau
Bởi mộng chưa nhòa bao ký ức
Vì xuân đã nhạt mấy gam màu
Trăm ngày ước hẹn còn in đọng
Vạn thuở ân tình vẫn khắc sâu
Mãi đậm trong ta từng nỗi nhớ
Mà sao trắc trở mối duyên đầu !
Tường Vân 21/12/16
***********
MỘT THOÁNG NHÂN GIAN
Những trận mưa qua lạnh gió sầu
Đèn soi đêm muộn ngẫm trần đau
Xuân qua mươi bận thân phai sắc
Đông tận dăm lần xác úa màu
Một giấc nương trần đâu phải cạn
Trăm năm náu thế có chi sâu
Sông đời dâu bể mây trôi mãi
Một thoáng nhân gian khổ bạc đầu!!!
GM.Nguyễn Đình Diệm. 21,12,2016