XUÂN LÒNG
Gió rẽ triền xuân thổi lộng thềm
Canh đời vắng mẹ bỗng buồn thêm
Đường xưa mỏi gót bàn chân đệm
Lối cũ mòn vai mảnh lụa mềm
Ý nhạc khơi nguồn trong ngõ hẻm
Phiên tình chớm nở giữa lòng đêm
Kìa ai ngẩng mặt nhìn sao đếm
Gỡ bỏ dùm ta mấy gọng kềm ./.
LCT 13/01/2017
BÀI HỌA :
*****
TIẾNG ĐÊM
Gỡ bỏ dùm ta mấy gọng kềm
Cho lòng thanh thản giữa màng đêm
Lời yêu vẫn đọng bờ môi ấm
Nỗi nhớ còn vương sợi tóc mềm
Giấc mộng chưa tròn thao thức mãi
Men tình chẳng vẹn ngậm ngùi thêm
Người đi chốn ấy xa xăm quá
Để ánh trăng khuya rụng trước thềm !
Tường Vân 13/1/17
*****
CHÁN QUÁ TRỜI
( tứ đối)
Buồn mưa thắt ruột trút bên thềm
Hận gió se lòng mộng rã thêm
Cứ tưởng mơ là nồng nhật sáng
Mong thầm giấc sỉn đắm tàn đêm
Canh dài nhọc xác hơi khàng tiếng
Tháng lại dằn thân giọng hết mềm
Trở bấc rên mình y trói chặt
Mùa sang bệnh khổ tựa gông kềm
13/1/17 VTBY
*****
Mùa xuân & nỗi nhớ
Vần trăng ngã bóng đổ ven thềm
Liễu rũ bên rào gợi nhớ thêm
Dạ buốt đau vì tàn lửa ấm
Lòng trăn trở bởi héo môi mềm
Chân trời bạn đến mây mờ tối
Góc bể ta về gió lạnh đêm
Én liệng xuân chờ mang hạnh phúc
lòng sao vẫn nhói trụ chân kềm..!!
Nguyễn Lâm 13/01/2016