VINHTHIENTUONG.BLOGSPOT.COM HÂN HẠNH CHÀO ĐÓN CÁC BẠN !

Thứ Sáu, 3 tháng 2, 2017

HOANG LIÊU

HOANG LIÊU

Thôi em về ! Ta chẳng có buồn đâu
Tình đã nhạt nhịp cầu không chung lối
Bến đò ngang chiều nay giông bão nổi
Cơn mưa buồn nhức nhối mảnh hồn ta


Thôi em về lau giọt lệ kiêu sa
Màu mắt biếc nhạt nhòa hương vị cũ
Bước chân đơn bâng khuâng chiều nội trú
Góc trời buồn giăng phủ bóng mây đan

Thôi em về gom nỗi nhớ miên man
Cơn nắng sớm lụi tàn bên song cửa
Mảnh trăng côi cuối thềm hoa trắng sữa
Cũng cô đơn trôi giữa tối mây sầu

Thôi em về ! Ta góp nhặt vài câu
Thơ thêu dệt khúc tình đầu dang dở
Thả vào đêm mảnh hồn treo sợi nhớ
Dấu yêu xưa ai nỡ bỏ bên lề

Thôi em về ngày tháng vẫn lê thê
Nước mắt ướt thôi kề vai mỗi tối
Cuộc tình xưa tóc đêm dày tội lỗi
Khi em quên câu sám hối qua mùa

Thôi em về ! Vàng vọt ánh đèn khua
Đêm trầm mặc gió lùa quanh gác vắng
Giọt sương rơi để lòng ta trĩu nặng
Không gian đen xa vắng tiếng oanh buồn

Thôi em về ! Ta nhặt nắng hoàng hôn
Kết thành chuỗi mây buồn che kín cửa
Nhốt chiều hoang vào trong từng ngọn lửa
Đám tro than rãi giữa bóng mây chiều

Thôi em vê ! Ta nhặt nắng cô liêu
Căn phố cũ tiêu điều chân bước vội
Về đâu khi quen vòng tay mỗi tối
Ta buông lơi giận dỗi nét môi hường

Thôi em về bỏ lại những mùa thương
Màu kỷ niệm giấc mộng thường tan vỡ
Gói hồn đêm đan xen vào nỗi nhớ
Bến tương tư trăn trở mộng không thành

Thôi em về khép lại những ngày xanh
Đời mộng mị giấc mộng thành mây khói
Kể từ đây đôi ta người một cõi
Bến trăm năm le lói ánh trăng sầu

Thôi em về ! Ta chẳng nói gì đâu ./.

LCT 03/02/2017
BÀI HỌA :
*****
CHIỀU RƠI

Bến trăm năm le lói mảnh trăng sầu.... 

Cô đơn buồn rơi chạm bóng đời nhau
Lòng ngơ ngẩn nghe sầu chân viễn xứ
Chút miên man với chút niềm tâm sự
Gửi về đâu sao cứ mãi u hoài

Chiều lại nhìn mấy giọt nắng phôi phai
Lòng nhớ lắm tháng năm dài kỷ niệm
Khúc tương tư và cả màu hoa tím
Còn không anh hay lịm bóng hoang sầu 

Mai xa rời em biết sẽ về đâu 
Chiều nắng tắt rầu rầu xuyên kẻ lá
Người ra đi bước chân trần vội vã
Chợt nghe buồn lã chã mảnh tình ai

Miên man chiều cuối nẻo nhạt nhoà phai
Người phương đó kẻ phương này xa vắng
Gót chân quen bên góc đời thầm lặng
Nhói lòng đau nghe trĩu nặng tim buồn 

Xuân chưa anh sao tuyết trắng ngập đường
Nghe nỗi nhớ vấn vương tình viễn xứ
Se sắt lạnh cõi lòng người thi lữ
Khúc tương tư gợi nhớ những đêm trường

Chút ân tình trĩu nặng khách ly hương
Cho em suốt đêm trường trăn trở giấc
Cơn gió lạnh mảnh trăng gầy se sắt
Có chút gì trống vắng chạm đời nhau

Chút yêu thương và một chút ngọt ngào
Như len nhẹ trôi vào từng hơi thở
Đêm cô liêu một nỗi niềm trăn trở
Cũng nghe lòng nhắc nhớ phải không anh

Trắng năm canh giấc ngủ cứ chòng chành
Tình viễn khách lữ hành nơi quán trọ
Chút niềm riêng xin gửi về phương đó
Để cho người lưu niệm đến ngàn sau 

Đã ba mùa thu vội vã qua mau
Rồi đến lượt trăng tròn trăng lại khuyết 
Đã bao lần chiều đông hờn điểm tuyết 
Dòng thơ buồn vẫn tiếp viễn sang trang 

Cũng bởi mình xuân hạ cứ lang thang 
Chỉ còn lại chút thu vàng nhung nhớ 
Tình cho em mãi chỉ là dang dở 
Liệu còn gì để mà gửi trao nhau !

Đọng lại đây những kỷ niệm ngọt ngào... 

Tường Vân 3/2/17
*****

Lâm Nguyễn 
Tan vỡ rồi

Tan vỡ rồi ! mộng lòng dạt về đâu
Nơi bến đậu thuyền tình chia hai lối
Dạt xa bờ ân tình theo sóng nổi
Cơn gió nào nỡ thổi buổi hai ta

Tan vỡ rồi chớ để giọt lệ sa
Tìm duyên mới xem anh là tình cũ
Cánh rừng xưa bầy chim về cư trú
Chỉ không em dáng cũ dưới mây ngàn

Tan vỡ rồi ân tình dại lỡ mang
Vọng lời yêu nhịp đàn bên song cửa
Những vần thơ ngọt ngào Không còn nữa
Mỗi mình anh tựa bến cũ vương sầu

Tan vỡ rồi muốn nói chẳng thành câu
Nghẹn vành môi bởi tình đầu lỡ dở
Và con tim đêm ngày thôi thúc nhớ
Dưới trời quê êm ả tiếng ai thề

Tan vỡ rồi vỡ cả mộng phu thê
Thà không giặp lối về đâu u tối
Và giờ đây tình kia nào có lỗi
Mắt buồn thiu một cõi bão giông lùa

Tan vỡ rồi thổn thức giọt sầu khua
Trăng vàng võ gió đùa đêm thanh vắng
Tâm rã rời nỗi niềm mang quá nặng
Nhớ môi ai ánh mắt lặng u buồn

Tan vỡ rôi lịm tắt ánh hoàng hôn
Tình ta mãi không còn đêm đợi cửa
Lối ngày xưa giờ đây tàn bếp lửa
Vỡ mộng yêu một thuở mộng hương chiều

Vỡ tan rồi cô quạnh bến tịch liêu
Ngày không em mỗi mình anh đi vội
Sợ đêm đen phủ dần loang mờ tối
Lại nhớ em ánh mắt nụ môi hường

Tan vỡ rồi giọt nhớ hãy còn thương
Thương bóng nhạn lạc đường khi mộng vỡ
Mãnh trăng gầy hỏi người xưa còn nhớ
Giọt châu rơi héo hắt vỡ không thành

Tan vỡ rồi giết chết cả thời xanh
Để mộng lòng tan tành theo mây khói
Tình yêu ta xót xa màu cằn cỗi
Giờ không em gợi nỗi nhớ u sầu

Tan vỡ rồi ! Mộng mị sẽ về đâu..!!

Nguyễn lâm 03/02/2017

*****
ĐỐI HỌA :
*****

BỨC TRANH BUỒN

Đêm nay buồn trăng gió dạt về đâu
Con đường cũ mây sầu giăng ngập lối
Ánh trăng khuya lấp sau màn sương nổi
Ta một mình bối rối với lòng ta

Đêm bên trời bất chợt ánh sao sa
Miền hạ trắng nhạt nhòa cơn mộng cũ
Em ra đi bỏ quên chiều nội trú
Ta một mình đếm đủ dấu chân đan

Khu phố buồn cơn gió thổi miên man
Đôi mắt mãi ngút ngàn trông qua cửa
Ngắm làn mưa chỉ một màu trắng sữa
Dấu chân ai bước giữa lối thu sầu

Tiếng ai hò thánh thót một vài câu
Rồi bỏ lửng như tình đầu dang dở
Bỏ lời ru mênh mang vào nỗi nhớ
Lối cô đơn hăm hở bước qua lề

Thôi hết rồi câu chuyện nghĩa phu thê
Đời bỗng chốc không về chung ngõ tối
Vẫn biết em chưa một lần có lỗi
Cũng như mưa không tiếp nối theo mùa

Con sông buồn mệt mỏi tiếng chèo khua
bến đò cũ gió lùa qua hẽm vắng
Bước chân ai giữa lòng quê sầu nặng
Sóng xôn xao sâu lắng ánh trăng buồn

Đêm cô đơn xao xuyến tận tâm hồn
Cơn gió nhẹ bỗng luồn qua mép cửa
Điếu thuốc thơm lập lòe nhen đốm lửa
Nghe cơn đau tan giữa tiếng chuông chiều

Ta một mình về với bóng cô liêu
Mắt hờn dỗi mây chiều quên nắng vội
Ngọn đèn đêm chìm sâu vào ngõ tối
Ai bâng khuâng giữa lối nón quai hường

Thôi không còn dù chỉ một lời thương
Để níu lại khúc vô thường tan vỡ
Và từ đây chẳng còn gì để nhớ
Thì câu thơ trăn trở cũng đâu thành

Con đường tình một thuở ướm màu xanh
Nay bỗng chốc tan tành theo mây khói
Khung trời chung bây giờ riêng một cõi
Gió hoang vu giữa lối lịm trăng sầu

Em bây giờ mây gió dạt về đâu ?

LCT 03/02/2017

Thứ Năm, 2 tháng 2, 2017

THU MÊNH MANG


THU MÊNH MANG
(Họa thơ Nguyễn Đức Hải)

Căn phòng vẫn vắng một nàng Thu
Cánh cửa đêm sầu bỗng nhạt Thu
Lối nhỏ trăng chìm soi ngõ hạ
Canh dài mộng khuyết đẫm hồn Thu
Tìm hương ngược gió tàn trên biển
Gởi phấn theo chiều lịm giữa Thu
Mảnh giấy thơ còn câu chữ đọng
Ta rời phố cũ dạo buồn Thu ./.

LCT 02/02/2017

BÀI HỌA :
*****
HƯƠNG THU

Vắng vẻ phòng văn chút nắng thu
Bên song lá rụng úa vàng thu
Trăng nghiêng lối mộng sầu dâng ngõ
Trúc ngã đường mơ buốt ứa thu
Giả biệt ân tình ngày tháng hạ
Từ ly ái nghĩa buổi chiều thu
Lòng còn tỏa khói mùi hương cũ
Áo lụa nai hiền dẫm lá thu.
GM.Nguyễn Đình Diệm

02.02.2017
*****
Nhớ ngày thu

Khát vọng quay về buổi gió thu
Chen làn nắng nhạt khắp trời thu
Bay mù bụi đỏ trơ vàng lá
Trãi mịt sương mờ trụi cánh thu
Kỷ niệm hôm nào xao bến hạ
Ân tình buổi ấy động lòng thu
Vần thơ ố mực còn chưa gửi
Vẫn giữ riêng mình nỗi nhớ thu..!!

Nguyễn Lâm 02/02/2016
*****   
  THU MÊNH MANG(Y đề)

Có phải anh về dưới nắng Thu ? 
Bên thềm cúc nở đón chào Thu
Du dương tiếng sáo trong chiều gió 
Réo rắt cung đàn buổi chớm Thu
Lá đỏ bao mùa xao xuyến hạ
Hoa vàng mấy độ ngậm ngùi Thu
Người đi chốn ấy xa xăm quá 
Để giọt sương buồn đọng mắt Thu ! 

Tường Vân 2/2/17

Thứ Tư, 1 tháng 2, 2017

CÒN NHỚ KHÔNG EM


CÒN NHỚ KHÔNG EM

Ta vô tình hay em muốn rời xa
Miền dĩ vãng nay nhạt nhòa hương lửa
Người vội quên những lời tình đã hứa
Bởi đam mê trôi giữa lối thiên đường


Ta đêm nay say giấc ngủ vô thường
Người ở lại quay cuồng trong tiếng nhạc
Ánh mắt nâu dẫm hồn ta ngơ ngác
Bến phù dung phờ phạc bởi men tình

Người cột ta trong thế giới vô hình
Hay thả lỏng giữa men tình ngập ngụa
Mãi rồi quên không còn gì để nhớ
Chén hư hao đêm mở cửa linh hồn

Em quên rồi hay thả đáy mồ chôn
Lời tiễn biệt như hồn say ngõ mộng
Ta tìm em như đi tìm sự sống
Bến trăm năm gió lộng tiễn mây trời

Em ngọt bùì hương vị ngấm đầu môi
Ta bỡ ngỡ đêm ngồi quên sám hối
Nước mắt rơi lại đong đầy tội lỗi
Khi không nhau nông nổi đến khôn cùng

Em xa rồi một khoảng trống mông lung
Tình quằn quại giữa muôn trùng sóng vỗ
Dối gian ơi xin lấp đầy miệng hố
Để tôi em không chỗ đứng bên đời ./.

LCT 01022017

HỌA NỐI :
*****

KHÚC TÌNH ĐÔNG 

Đêm ngập ngừng giấc ngủ cũng chơi vơi 
Thầm trăn trở niềm mơ vừa nhẹ đến
Hình bóng anh cứ chập chờn hiển hiện
Nụ cười duyên hòa quyện dấu môi hồng 

Tiếng yêu đương còn đọng chút hương nồng
Nghe nỗi nhớ phập phồng từng hơi thở
Người yêu hỡi là duyên hay là nợ
Để tình em dang dở mãi chưa thành

Mùa thu về lá úa chẳng còn xanh
Miền quên lãng tròng trành trong cõi nhớ
Còn lại đây trang thơ tình viết dở
Giờ không anh hoang vỡ chỉ đôi vần

Chiều đông buồn khơi dậy khúc tình ân 
Hồn vơ vẩn bần thần như ngấm rượu
Đêm hoang vu ánh nguyệt luồn chăn chiếu 
Buồn không anh khi thiếu vắng đôi đời

Xuân lại về cho nắng ấm bờ môi
Em với gió bên chiều phơi tóc mỏng 
Ngoài xa kia biển bằng đang dậy sóng
Đời không anh nên mộng mãi lưng chừng !

Tường Vân 1/2/17
*****

VỠ MỘNG

Em bây giờ ngày tháng rủ cơn mê
Miền mộng tưởng trăng thề chênh chếch bóng
Cuối trời xa những vì sao lồng lộng
Đêm vô ưu nghe vọng tiếng kinh cầu

Có đôi lần ngồi đếm giọt mưa ngâu
Đời bỗng chốc phơi mầu tang trắng xóa
Làm sao quên những đêm tình vội vã
Nụ hôn trao rời rã rớt bên đời

Em ngọt ngào vẫn giấu ở đầu môi
Ta hở hững bao đêm rồi không nhớ
Cuộc tình xưa chưa hề nên duyên nợ
Thì em ơi tình lỡ đến bao giờ

Nhặt nốt buồn ta cuộn cả vào thơ
Lòng gặm nhấm môi hờ đêm vụng dại
Vòng tay em chưa một lần ân ái
Trăng đơn côi vẫn trải lối thiên đường

Đời nhạt nhòa không một chút sắc hương
Em cũng chỉ vô thường trong mộng mị
Ngõ vào yêu tưởng chừng xa vạn lý
Có không em tri kỷ quá hoang đường

Đêm nay về góc phố đẫm mù sương
Đời bỗng vắng khúc vô thường năm cũ
Tình đã xa bước chân người lữ thứ
Mộng trăm năm cô lữ vết tang bồng ...

LCT 01/02/17
*****

Bến không em

Chút tình nồng tôi nở để bay xa
Vuột mất em mình ta tàn bếp lửa
Canh cánh trong lòng lời yêu người hứa
Rồi quên nhanh mỗi đứa mãi đôi đường

Ta chỉ mong hạnh phúc vỗ mộng thường
Chút ân tình vấn vươn hòa khúc nhạc
Chớm nụ xuân một màu xanh bát ngát 
Cháy lửa lòng dào dạt thắm ân tình

Nuôi huy vọng tình ta bóng bên hình
Xa em rồi bình minh màu cỏ úa
Chỉ còn đây ngọn gió lất lây lùa
Tình không em hóa bụa kẻ vô hồn

Mối tình tôi em nở đặt mồ chôn
Không từ biệt không còn si bến mộng
Bờ yêu ta theo nhanh từng con sóng
Đẫy thuyền trôi khuất bóng tận chân trởi

Đắng nụ cười đắng chát cả vành môi
Lời gian dối ghép vần câu hấp hối 
Vọng câu thề chứa chan mùi tội lỗi
Chẳng một lời dù trăn trối sau cùng

Mái tranh buồn vắng vẻ gợi mông lung 
Tìm giấc ngủ bít bùng đêm khó vỗ
Đẩy tình tôi lún sâu nơi đáy hố
Bến không em bến đỗ lạnh chân đời

Nguyễn Lâm 01/02/2016

Thứ Ba, 31 tháng 1, 2017

NGÀN TRÙNG XA CÁCH


NGÀN TRÙNG XA CÁCH

Em về từ cõi trăm năm
Ta nâng niu tiếng dương cầm giữa đêm
Trăng khuya một mảnh bên thềm
Đâu rồi sợi tóc môi mềm vấn vương


Cuối trời tiếng vạc kêu sương
Chợt nghe khúc nhạc vô thường rụng rơi
Tay bưng chén rượu nửa vời 
Ngỡ ngàng đứng vịn góc trời biệt ly

Bến tình một thuở cuồng si
Dối gian còn đó xuân thì thầm vây
Nhớ đêm rượu chuốc ly đầy
Bờ môi chạm khẽ ngất ngây men tình

Mãi ngồi nhìn cuộc hư vinh
Ngẫm đời như đám lục bình trôi sông
Ngày xuân môi ấm rượu nồng
Mắt đờ đẫn ngó đôi lòng trắng vôi

Em về hãy cứ về thôi
Còn duyên tiền kiếp một đời phôi pha
Đêm nay ta với trăng ngà
Cạn câu thương nhớ cho qua mỏi mòn

Vết tình một giọt cỏn con
Em về ta ở không còn nhớ nhung
Khúc thơ đứt nốt tương phùng
Buông tay nhau để ngàn trùng cách xa ./.
LCT 31/01/2017

BÀI HỌA :
*****
Cách biệt nghìn trùng

Tương phùng chi để cách xa
Nhặt khoang lệ đổ nhạt nhòa từng đêm
Vần thơ xưa ngỡ êm đềm
Còn thương trang giấy ru mềm vấn vương

Chân tình gửi trọn cố hương
Người đi nở cắt đôi đường chia ly 
Tơ lòng có cố níu trì
Rồi như bong bóng thoáng thì vỡ tan

Mộng lòng trăm mối tơ hàn
Xót xa nốt nhạc cung đàn chùng dây
Chân trời gió quyện mây bay
Nhìn theo như mắt bụi cay xé tròng

Vầng trăng ai chẻ uốn cong
Làm con thuyền nhỏ bềnh bồng ru em
Ru em ấm trọn môi mềm
Lửa tình rụi tắt bên thềm bóng tôi

Chân trời tiếng nhạn lẽ đôi
Lịm nghe chua xót bồi hồi mi cay
Tình em xa chốn ngàn mây
Tình tôi vỡ mộng góp đầy lại vơi..!!

Nguyễn Lâm 01/02/ 2016
*****

KHÚC TƯƠNG TỰ 

Tháng ngày ngỡ đã phôi pha
Ngờ đâu chỉ thấy mỗi ta ngậm ngùi
Người về chốn ấy trọn vui
Ta mang kỷ niệm xưa vùi bến sông 

Câu thơ ai thả giữa dòng
Buông trôi nỗi nhớ mênh mông tình đời
Ngập ngừng chiếc lá thu rơi
Hoàng hôn tím lịm bên trời hư không

Ai tìm ai giữa chiều trông
Mênh mang mấy nỗi cho lòng ngu ngơ 
Chập chờn giữa cõi mộng mơ
Nửa say nửa tỉnh vu vơ đi tìm

Cho lòng rối rắm con tim
Men sầu mấy giọt nghe mềm lòng sao
Dòng thơ ai gửi ngọt ngào
Bên đời mộng mị hư hao ít nhiều

Cũng là hai tiếng thương yêu
Dối gian vay trả bao nhiêu cho vừa
Ngoài trời giăng mắc cơn mưa
Còn chăng tình khúc nửa mùa tương tư !?




Tường Vân 31/1/17
*****

NGƯỜI ƠI TÌNH ĐÓ

Hương thơ còn ngát bao năm
Còn nghe thổn thức nguyệt cầm trong đêm
Tiếng mơ dạo khúc êm đềm
Ru trăng bờ cỏ sương mềm tơ vương

Giữa khuya canh vạc bờ sương
Hồn nghe lưu luyến mộng thường vỡ rơi
Tình xưa chừ đã xa vời
Còn nghe đau đáu phương trời từ ly

Tương tư một thuở đấm si
Chiêm bao một thuờ xuân thì lắng vây
Trao nhau những ước mơ đầy
Gửi nhau những tiếng men say giấc tình

Xuân đời một thuở phù vinh
Giấc đời rã đàm lục bình triền sông
Xuân xưa còn thoảng hương nồng
Nỗi niềm còn đó chạnh lòng màu vôi

Người xa đành cứ vây thôi
Nắng chiều đã tắt hiên đời sương pha
Trong ta vàng bóng ngọc ngà
Còn văng vẳng tiếng ngày qua dấu mòn

Người xa còn lại tình son
Hàng tre gọi gió mãi còn tơ rung
Thì thầm tâm sự muôn trùng
Người ơi tình đó như chừng còn ngân

GM.Nguyễn Đình Diệm
02.01.2017

Thứ Hai, 30 tháng 1, 2017

MÙA XUÂN VÀ KÝ ỨC


MÙA XUÂN VÀ KÝ ỨC

Vẫn đó nàng Xuân quả tuyệt vời
Mây ngàn gió biển rộn ràng chơi
Làng quê nắng lụa vàng bên cửa
Phố thị đèn hoa đỏ giữa trời
Mẹ dẫn con về thăm đủ chốn
Em dìu bố trở lại nhiều nơi
Tìm xem số bạn bè yên nghỉ
Một thuở kề vai ngã xuống đời ./.

LCT 30/01/2017


BÀI HỌA :
*****

THOÁNG SAY ĐỜI
Xuân xuân…non nước tuyệt xuân vời
Chốn chốn hân hoan rộn rã chơi
Ngõ xóm đường thôn vui khúc hát
Cộ xe phố thị thỏa cung trời
Nguồn mê mãi miết đùa muôn nẻo
Lối mộng luôn hoài giỡn mọi nơi
Nếp cũ bao thời trùm thế sự
Tưng bừng chớp mắt thoáng say đời!
GM.Nguyễn Đình Diệm
30.01.2017
*****

VẦNG TRĂNG CÔ ĐƠN 

Người đi chốn ấy mãi xa vời 
Tớ cũng thầm bỏ cuộc chơi 
Sáng dõi con thuyền xao ngọn sóng 
Chiều trông bóng nhạn nép lưng trời 
Ba mùa lá rụng buồn muôn nỗi 
Mấy dạo đông về lạnh khắp nơi 
Vẫn ánh trăng khuya sầu cổ độ
Rêu phong ngày tháng phủ bên đời ! 

Tường Vân 30/1/17 - mùng 3 tết

Chủ Nhật, 29 tháng 1, 2017

TIỄN CỰU NGHINH TÂN


TIỄN CỰU NGHINH TÂN

Trước ngõ Thân buồn ngoảnh mặt đi
Nàng Đinh Dậu tới đã ôm ghì
Hoa vừa gặp gỡ tình duyên mới
Mộng đã xa rời kẻ cố tri
Tiễn bóng người xưa sầu cổ độ
Chờ trăng chốn cũ nhạt xuân thì
Sân chiều rực rỡ đào mai thắm
Vẫy cánh tay chào buổi biệt ly ./.

LCT 02012017
BÀI HỌA :
*****

CHIỀU XUÂN

Nhưng rồi giá lạnh cũng qua đi
Nắng trải vườn mơ lá gậm ghì
Để nghĩa thêm hồng câu luyến ái
Cho đời mãi đẹp chữ tương tri
Anh về tuổi bướm chưa tròn mộng 
Em đến mùa xuân đã lỡ thì
Vẫn đọng trong hồn bao nuối tiếc 
Nên lòng chẳng thể nói từ ly !

Tường Vân 29/1/17
( Mồng 2 tết )

*****

ĐƯA THÂN MỜI DẬU

Đinh gà ghé lại khỉ ra đi
Hãy nhận nhường ngôi chớ tiếc ghì
Chén tiễn giao mùa đưa cố hữu
Chung mời đổi tiết rước nhân tri
Mười hai con gáp xoay vần vậy
Thập nhị tròn xuân lộn đảo thì
Hủ tục xưa bầy sao vẫn thế
Cung hồi đến lượt chớ sầu ly...!!

Nguyễn Lâm 29/01/2017

Thứ Bảy, 28 tháng 1, 2017

TÌNH XUÂN




TÌNH XUÂN 

(Giao cổ đối)
(Tung hoành trục khoán)

Trước ngõ mai vàng rung đợi tết
Quanh vườn bướm mộng đảo chào xuân (LCT)
-----------------------------------


TRƯỚC thềm năm mới rộn ràng XUÂN
NGÕ trúc xanh rờn rợp bóng XUÂN
MAI sớm môi hồng ... phơi phới đỏ
VÀNG lơ lửng ... nắng đẹp ngày XUÂN
RUNG chòm râu bạc ... ông già đón
ĐỢI mẹ về ... khoe tấm lụa XUÂN
TẾT đã tràn sân đào nở rộ
QUANH VƯỜN BƯỚM MỘNG ĐẢO CHÀO XUÂN ./,

LCT 27/01/2017
*****
BÀI HỌA :
*****

LÃNG ĐÃNG SẮC XUÂN 

Lãng đãng mây trời trải sắc Xuân
Mơ màng kỷ niệm giữa chừng Xuân
Êm nghe gió hát trong ngày tết
Khẽ thấy hoa cười dưới nắng Xuân
Rộn rã niềm vui thời tuổi ngọc
Âm thầm nỗi nhớ buổi chiều Xuân
Yêu đương đã ngập bờ môi ấm
Anh hỡi bao giờ đẹp mộng Xuân !?

Tường Vân 28/1/17 
*****
HOAN HỶ XUÂN

TRƯỚC sân cúc,huê,mận…mời xuân
NGÕ xóm người khoe áo mới xuân
MAI thả hương nồng theo gió sớm
VÀNG phô cánh ngát mở tình xuân
RUNG tơ sợi nắng tơ ru ý
ĐỢI phiếm cung đàn phiếm gọi xuân
TẾT hỷ hoan lòng hòa vạn sự
QUANH VƯỜN BƯỚM MỘNG ĐẢO CHÀO XUÂN

GM.Nguyễn Đình Diệm
28.01.2017















Thứ Sáu, 27 tháng 1, 2017

NGÀY 30 TẾT


NGÀY 30 TẾT

Cũng phải hòa vui với mọi người
Cho dù tóc đã nhạt màu rơi
Tiền xuân miệng khỏe còn ham múa
Hậu tết lòng đau chẳng nỗi cười
Hả dạ khi ngồi quanh đống cỗ
Rêm mình lúc lội giữa bùn tươi
Nồi cơm thấm giọt mồ hôi đổ
Vẫn chịu lời oan bởi biếng lười ./.

LCT 27/01/2017

BÀI HỌA :
*****

LỜI CHÚC ĐẦU NĂM 

Vài chung rượu nhạt đón chân người 
Một liễn mai hồng dưới nắng rơi 
Xao xuyến hoa đào khoe sắc nở
Bâng khuâng cúc huệ tỏa hương cười 
Mừng em tết nữa duyên nồng ấm 
Chúc bạn xuân này tuổi thắm tươi 
Trải rộng niềm thương về khắp chốn
Bình yên hạnh phúc mãi không lười ! 

Tường Vân 27/1/2017 (30 tết al)

Thứ Năm, 26 tháng 1, 2017

MONG MANH TÌNH ĐỜI


MONG MANH TÌNH ĐỜI

Có thể rồi đây sẽ tạ từ
Duyên trần nghiệt ngã thế này ư ?
Trùng dương dậy sóng làn mây nổi
Biển mộng triều dâng bãi cát nhừ
Nắng ủ bên thềm xô ngã mộng
Hương vùi mặt chữ lấp dòng thư
Người đi để lại chiều hoang vỡ
Vắng lặng đời nhau cũng phải ừ ./.

LCT 26/01/2017
*****
BÀI HỌA :
*****
DÒNG KÝ ỨC 

Tàn canh đờ đẫn mấy câu từ
Vắt cạn trao đời lặng tiếng ư
Nét chữ bơ phờ tim vỡ vụn
Vần thơ mỏi mệt dạ đau nhừ
Thời gian đọng lại bao ngày tháng 
Kỷ niệm quay về một sáng thư
Vẫn mãi trong tôi miền ký ức 
Đành sao cậu nỡ bỏ đi... ừ !!! 

Tường Vân 26/1/17

Thứ Tư, 25 tháng 1, 2017

TẾT NGƯỢC ĐỜI




TẾT NGƯỢC ĐỜI

Mai vàng bất chợt đổ đầy sân
Tết ở kề bên vỡ nợ nần
Vợ vẫn không tiền mua mảnh áo
Em thì khoáng hậu đãi tình nhân
Nhà thơ giải phép đường phân tử
Cửa ngõ tìm chia lối định phần
Chuyện thế gian giờ như bão lửa
Ta ngồi ngẫm thấy lạnh toàn thân ./.

LCT 25/01/2017
BÀI HỌA :
*****
RIÊNG PHẦN
Ngồi suy ngẫm phận nợ cùng nần
Mai vẫn vô tư nở rộ sân
Gió thổi xuân về khơi sức sống
Hương gieo sắc thắm mở tình thân
Nhìn người khấp chốn thăm quê mẹ
Ngắm kẻ tha phương viếng cố nhân
Đã thấm bèo mây sương muối bạc
Chừ già xế bóng lạnh riêng phần.
GM.Nguyễn Đình Diệm
24.01.2017
*****
Nỗi niềm mùa xuân

Điểm bóng xuân về đậu trước sân
Buồn so chẳng hết nợ đồng nần
đêm về nhẫm đếm bao tình thế
buổi tới đong lường chuyện nghĩa nhân
Thẩu gạo chia đều nhưng mấy đủ
Nồi cơm cắt đượm vẫn tranh phần
Người khôn của khó lòng thiêu đốt
Chỉ xót ta còn mỗi tấm thân..!!

Nguyễn Lâm 25/01/2017

Thứ Ba, 24 tháng 1, 2017

XUÂN ĐẾN RỒI Ư ?


XUÂN ĐẾN RỒI Ư ?

Nắng dẫn xuân vào tận cửa ư ?
Hồn đang tỉnh tại biết răng chừ
Gian trần mục rửa bầy con khốn
Thế sự ươn hèn lũ quỷ hư 
Ở chốn trầm luân đầy tội lỗi
Về nơi khổ lụy thiếu nhân từ
Khi lòng hướng thiện không còn nữa
Cũng lúc con người hủ bại tư ./.
*****
NGHIỆP CHƯỚNG (Bài tự họa)

Xuân vừa gõ cửa đến nhà ư ?
Lỡ ngủ vùi quên tự bấy chừ
Khổ mộng khi nhìn cơn bão biến
Đau lòng lúc gặp mảnh tình hư
Đầu sân trái rụng tìm nhân quả
Mặt vỡ sầu rơi kiếm nghĩa từ
Trót đã say lời kinh thỉnh nguyện
Ta nào vọng tưởng đến đời tư ./,

LCT 23/01/2017.
BÀI HỌA :
*****
CHỜ XUÂN 

Xuân vừa gõ cửa trước thềm ư
Đã bấy mùa qua vắng vẻ chừ
Nhỏ vẫn âm thầm căn gác lạnh 
Anh còn lận đận mảnh đời hư
Chờ ai gió trở bao chiều nữa 
Dõi bóng người đi một dạo từ
Lối cũ mai vàng rơi khắp chốn
Sao tình tôi mãi nhuộm sầu tư ! 

Tường Vân 24/1/16
*****
Nghiệp chướng
Y đề bài họa

Mai đào chớm nở khắp rồi ư
Bất chợt nàng xuân ghé lại chừ
Nóng ruột không tiền con nổi khốn
Đau lòng hết bạc cháu thành hư
Thằng ba gái dụ luôn cầm cố
Mụ lớn lần trai chẳng khước từ
Hủ tục xưa truyền hoen đạo lý
Sinh thời lắm chuyện nhiễu sầu tư..!!

Nguyễn Lân 24/1/2016

Thứ Hai, 23 tháng 1, 2017

BÓNG MA CUỘC ĐỜI


BÓNG MA CUỘC ĐỜI

Hỏi mộng mơ gì giữa nắng xuân
Người mong để được phút quây quần
Ta đời lãng tử sầu vai áo
Mẹ chuỗi sinh tồn khổ tấm thân 
Chẳng thiết tha nhìn đêm huyễn hoặc
Nào hăm hở đợi bóng trăng ngần
Đông tàn hạ đến rồi thu mãn
Vẫn cuộc mưu cầu mỏi bước chân ./.

LCT 23/01/2017

BÀI HỌA :
*****

KIẾP PHONG TRẦN

Anh về nắng điểm bóng chiều xuân 
Áo bạc sờn vai nửa mảnh quần 
Giữa cõi sông hồ quen gió bụi 
Bên đời lãng tử nhớ tình thân
Rồi đêm giấc ngủ hoài vương vấn 
Là phút tâm tư mãi ngại ngần 
Chuỗi tháng ngày qua buồn vụn vỡ
Nghe sầu máu nhuộm rướm bàn chân !

Tường Vân 23/1/16
*****

THẤM THOÁT ĐỜI

Nương dâu đã trắng mái đầu xuân
Một gánh trần sinh mệt mỏi quần
Khó nhọc tìm ăn xanh tái mặt
Gian lao kiếm ở mét me thân
Xưa nay một kiếp trần gian ấy
Vạn thuở bao đời nghiệp vấy chân
Tấc cỏ chờ người bờ cát bụi
Thiều quang thấm thoát bước xa gần.

GM.Nguyễn Đình Diệm 
22.01.2017

Chủ Nhật, 22 tháng 1, 2017

THƠ CHẾT


THƠ CHẾT

Xóa những vần thơ đọng phủ phàng
Sôi dòng lệ nóng chảy đầu trang
Từ khi nỗi nhớ bò trên vở
Thuở ấy niềm đau rụng giữa đàng
Vẫn tưởng khung trời mơ bóng nguyệt
Không ngờ mặt cỏ trắng màu tang
Bàn tay thánh thiện giờ yên nghỉ
Nét chữ rời đêm bỏ muộn màng ./.

LCT 22/01/2017
BÀI HỌA :
*****
MUỘN MÀNG 

Nếu biết tình ai đã phụ phàng 
Tôi về kỷ niệm xếp từng trang 
Rồi mang thả xuống bên hồ hải 
Hoặc sẽ vùi sâu giữa vệ đàng
Để dấu yêu này chôn đáy huyệt 
Cho niềm mộng ấy lịm chiều tang 
Vì duyên thuở trước không tròn nguyện 
Dẫu có tìm nhau cũng chẳng màng ! 

Tường vân 22/1/17

Thứ Bảy, 21 tháng 1, 2017

TIỄN BIỆT HỒN THƠ


TIỄN BIỆT HỒN THƠ

Tổn lực hoài công mấy chữ quèn
Tâm lòng rối bởi ngọn chì đen
Tình thơ nhão nhẹt lời ai oán
Bữa tiệc vòng vo bởi tiếng kèn
Vợ ở trong nhà thô lỗ hét
Em chờ trước cổng lạnh lùng ghen
Chiều nay chén rượu tràn môi tiễn
Những buổi hoàng hôn dưới ngọn đèn ./

LCT 21/01/2017
BÀI HỌA :
*****
THƠ CẠN 

Tàn đêm vắt kiệt mấy câu quèn
Bút vẫn đau lòng nhỏ mực đen
Nét chữ chưa nhòa trên mảnh giấy 
Nguồn thơ đã cạn giữa chong đèn
Duyên đời có lúc ngu ngơ dỗi 
Nghĩa bạn sao giờ cắc cớ ghen
Để mảnh tim buồn như xác lá
Rồi đây tống biệt lại không kèn ! 

Tường Vân 21/1/17
*****
TRĂM NĂM MÃI ĐÓ

Đôi bờ phải trái mãi loèn quèn
Lại lại ,qua qua trắng với đen
Kẻ được nghênh ngang mồm lớn tiếng
Người thua ấm ứ miệng im kèn
Tranh ăn kiếm sống hồn thô lậu
Giật chức tìm quyền ý ghét ghen
Vẫn biết “…thăng trầm quân mạc vấn”*
Trăm năm mãi đó nợ dầu đèn!

GM.Nguyễn Đình Diệm
21.01.2017

Thứ Sáu, 20 tháng 1, 2017

TỰ XÉT




TỰ XÉT

Thỉển nghĩ rằng ta quá vụng về
Thơ giờ cạn nghĩa lắm người chê
Đường thi đối thả không cần luật
Lục bát vần gieo cũng bỏ lề
Ngẫm bởi văn cùn nên ý loạn 
Suy vì chữ dốt lại tình mê
Lời tha thiết gọi cùng thi hữu
Vẫn muốn tình tri kỷ vẹn bề ./.

LCT 20/01/2017

BÀI HỌA :
*****
LẠC LỐI 

Người ơi cách trở khó quay về 
Có phải duyên đời đã chán chê
Dấu ái còn nồng quăng trước ngõ 
Tình xuân vẫn đượm ném bê lề
Quê nhà lữ thứ hoài ngơ ngẩn 
Dặm khách chim bằng cứ mải mê
Ước mộng tương phùng xa vạn lối 
Nghìn đêm thổn thức chẳng yên bề ! 

Tường Vân 20/1/17
*****
GIỮ LẠI BỀ

Tiết chuyển tàn đông tết lại về
Lắm tình,lắm cảnh lắm ưa,chê
Biết bao mới mẻ không cần lệ
Còn chút lưu xưa kết nối bề
Tín nghĩa ân cần tâm dưỡng ý
Vô tình bội bạc dạ đừng mê
Thân ngoài đất khách hồn xuân đến
Kính lễ gia tiên giữ lấy lề

GM.Nguyễn Đình Diệm
20.01.2017