DẤU XƯA (nđt - tnv)
Quạnh quẽ ven đồi gió đuổi thông
Nhìn qua dãy núi vạt nương đồng
Em buồn ngã ấy bao chiều hạ
Nó khổ phương này một nỗi đông
Mãi nhớ vành khăn màu lụa đỏ
Hoài thương cặp má ửng môi hồng
Khung trời kỷ niệm thời thơ ấu
Vẫn đợi nhau về mải miết trông ...
Ta ngồi trước cửa thẫn thờ trông
Gió hững hờ lay đổ nụ hồng
Gối mỏi ai về qua ngõ lạnh
Chân mòn kẻ dạo dưới trời đông
Vầng trăng đã úa tàn trên biển
Mảnh nắng vừa tan rụng giữa đồng
Những cánh chim chiều say cỏ nội
Theo đàn trở lại phía rừng thông ./.
LCT 08/04/2018
BÀI HỌA :
*****
Nguyễn Châm
NGHỀ NÔNG
Mương nhà nước tịt đẩy vòi thông
Xén cỏ bờ bao giữ cạn đồng
Sáng xoải lưng cày lo mãn vụ
Đêm nùi giống ủ sợ tàn đông
Buồn khi ruộng úng tình lang khổ
Sướng buổi đòng lên mũi mặt hồng
Vỗ bụng tươi cười xem tháng trổ
Nông nhàn chỉ bấy hạ hồi trông
Nguyễn Châm - 080418
*****
Hữu Thiên
MẤT TRỌN
Lặng lẽ nơi này hắn mỏi trông
Rồi thương nhớ bởi một thân hồng
Từng hôm úp muỗng chờ sang hạ
Những buổi dương cờ đợi tới đông
cáy bỏ vườn xưa tàn rụi bãi
bừa quên nẻo cũ phế hoang đồng
Lòng ngơ ngẩn dõi cành hoa lạ
Nghẽn mạch lâu ngày máu chẳng thông..!
08/04/2018
*****
Trai Dang Van
DẤU XƯA.
Ra ngồi dạo mát ở đồi thông.
Thoải mái gì hơn gió nội đồng.
Nắng hạn hầm nung vì buổi hạ.
Mưa dầm đẫm ướt tại ngày đông.
Nhìn hàng liễu úa hờn duyên bạc.
Thấy bụi chè khô tủi phận hồng.
Lặng lẽ âm thầm soi bóng đổ.
Tâm hồn lắng đọng vẫn chờ trông.
8/4/18
Trai Dang Van
*****
Tòng Trần
TỦI NHỚ...
Bao chiều tủi nhớ cạnh đồi thông
Mấy bữa buồn thương ở ruộng đồng
Thổn thức đêm về nơi rẫy hạ
Âu sầu buổi lại chỗ triền đông
Đường xưa bạc nghĩa rời môi đỏ
Nẻo cũ lìa ân gạt má hồng
Thắc thỏm tâm hồn nay vẫn đợi
Mơ màng cõi dạ cứ hoài trông.
Nẫu ruột canh tàn mải miết trông
Rầu tim khắc vãn ủ ê hồng
Sao ngời lả lướt tràn sương hạ
Nguyệt sáng âm thầm đẩy bão đông
Lạnh lẽo trùng dương người phía biển
Đìu hiu dãy lúa kẻ bên đồng
Duyên tình nỡ bỏ lơ là vội
Mộng ái quên mời rảnh rỗi thông...
08/4/2018.
*****
Dinh Tuan Minh
DẤU XƯA KỶ NIỆM
Rì rào ngọn gió giữa rừng thông
Bóng chếch hoàng hôn trải xuống đồng
Những buổi tìm hoa vàng nắng hạ
Bao ngày đuổi buớm tím chiều đông
Hoài thương cặp má tươi màu đỏ
Mãi nhớ bờ môi thắm sắc hồng
Cuộc chiến bùng sôi tình thất lạc
Quay về chốn cũ thẫn thờ trông
Đ.T.M
*****
THỜI VỤNG DẠI
(nđt-bvđâ-ntv)
Oblivion
***
Đêm nào hẹn ở giữa đồi thông
Mắc cỡ toàn thôi kể chuyện đồng
Quẩn mãi trồng gieo, ngày tuyết đọng
Quanh hoài gặt hái, buổi trời đông
Vòng vo lạc điểm, tâm bừng nóng
Nhạt nhẽo đề sai, má đổi hồng
Lãng xẹt mai này thôi ghét hổng...
Không thèm gặp nữa chớ mà trông.
...
Không thèm gặp nữa hết mòn trông
Lễ hỏi người ta phát thiệp hồng
Dạ ngỡ ngàng đau... chiều ngả bóng
Tâm buồn bã bệnh... sáng hừng đông
Vầng trăng thuở nọ, nào đâu giống
Trận gió giờ đây, cũng chẳng đồng
Chỉ có mình tôi về ngõ mộng
Mơ tìm dáng cũ hẹn đồi thông.
*****
MỎI MÒN TRÔNG!
Nghiêng chiều gió thoảng tận đồi thông,
Nhớ cảnh hoàng hôn chỗ nội đồng!
Dõi mấy thân diều trong buổi hạ,
Nom vài cánh nhạn giữa ngày đông!
Buồn hiu chạnh nhớ nàng môi đỏ,
Khổ não thầm thương bậu má hồng!
Lặng ngỡ hồi nao còn tuổi ấu,
Bao lần vắng quạnh mỏi mòn trông!
+ + +
Hụt hẫng bao lần bởi ngóng trông,
Tình phai nhẽo nhạt má thôi hồng!
Hôm về ủ rũ người run lạnh,
Bữa đến bơ phờ kẻ sợ đông!
Chạnh luyến ngày nao ngoài bãi biển,
Và mơ buổi nọ giữa khu đồng!
Còn thêm đón nhỏ vô thành nội,
Nhủ chuyện duyên đời chỗ bóng thông!!!