CẠN
Đủ biết tình ta đã cạn dần
Đêm sầu lệ ướt mõ chùa ngân
Từng hơi thở nặng miền chăn gối
Mỗi thoáng hồn chao cửa mộ phần
Tiếc bữa hoa lòng đang độ nở
Thương chiều nắng rộn trải dày sân
Giờ đêm thổn thức nhìn trăng hận
Chữ ái nào đâu phải nợ nần ./,
LCT 26/09/16
BÀI HỌA :
*****
TỰ VẤN
Chẳng biết vì đâu nghĩa nhạt dần!
Canh chầy thổn thức giọt buồn ngân
Đường xưa tuyết phủ hờn duyên phận
Lối cũ sầu giăng tủi mệnh phần
Ngẫm cảnh u hoài sao vướng bận
Chao lòng quạnh quẽ há hàm sân
Tàn đêm thấp thỏm chờ sang vận
Chả lẽ mình đang nợ với nần.
Liêu Đình Tự
*****
BUÔNG TAY
( Họa 5 vần)
Bao phen khổ lụy cứ tăng dần
Nửa bóng trăng nghiêng lệ ứa ngân
Lớ ngớ tình mơ hoài dĩ vãng
Lơ ngơ dạ ngóng mãi duyên phần
Ê chề dặm liễu chim bay mỏi
Ngán ngẫm đường tơ cá lội gàn
Bảy nổi ba chìm thôi kệ kiếp
Buông tay đào mận nợ cùng nần
GM.Nguyễn Đình Diệm