Liên khúc Thủ vỹ ngâm
ĐÊM MUỘN
(Nđt- nv)
Vỡ trận ngồi nghe tiếng thở dồn
Bên sườn bóng ngã chạm hoàng hôn
Ngoài sân bãi nắng tràn vui nhộn
Mép cửa sầu đêm vãi ngập hồn
Trở lạnh môi chờ hương ái hỗn
Ôm lòng mộng úa lửa tình chôn
Người đi chẳng hẹn về nơi chốn
Chỉ mới vào xuân đã cạn nguồn...
«««««««««««««@»»»»»»»»»»»»»
Chỉ mới vào xuân đã cạn nguồn
Hương tình thoảng chốc cũng vùi luôn
Bờ môi rát bỏng rời đêm muộn
Vẻ mặt quầng thâm nát ngõ hồn
Lối cũ đi về sương đổ cuộn
Chân chiều mỏi bước lệ sầu tuôn
Dòng sông rẽ sóng làn mây rộn
Ngõ quạnh chờ thu nửa chén buồn..
«««««««««««««@»»»»»»»»»»»»»»
Ngõ quạnh chờ thu nửa chén buồn
Đang cười bật khóc mảnh đời chôn
Còn đêm cuối hãy đành vui trọn
Chỉ một lần thôi lỡ đắm hồn
Xiết nữa cho trời mây đảo lộn
Ôm vào để máu thịt trào tuôn
Cuồng si với những đường gân cuộn
Vỡ trận ngồi nghe tiếng thở dồn ./.
LCT 16/09/16
Đọc xong bài thơ mà chữ "thấm" rót vào tận cùng của tâm hồn vậy,thấm vaò nỗi niềm của người đọc,thấm vào những hoài niệm về một thời đã qua,thấm vào nỗi đau mà nó cứ theo ta dai dẵng có khi đến cả cuộc đời...
Trả lờiXóa"Ngõ quạnh chờ thu nữa chén buồn
Đang cười bật khóc mảnh đời chôn"
Phải là nỗi đau tận cùng được khơi gợi thì mới đang cười mà phải bật khóc như vậy,nghe mà nó chua chát làm sao,sao miệng đang cười mà nó mặn chát trên môi đến như vậy hả tác giả?
Rồi lại tự an ủi lấy mình,tự cho mình cứ vui đi,cứ cho mình được phép đắm mình trong cuộc yêu đi...đó cũng chỉ là giữ lại cho mình những kỷ niệm,những hồi ức đẹp mà thôi.
Đọc bài thơ mà ta thấy được sự dằn xé nội tâm của nhân vật,để rồi ta cảm nhận được mọi lỗi lầm đều được thứ tha...
Cảm ơn anh đã cho đời một bài thơ hay,mang những nỗi niềm trăn trở, đồng thời cũng nhắc nhở đến người đọc những ý nghĩa sâu xa trong cuộc đời.
Vậy là một tháng mười sáu ngày anh mới đăng một bài lên fb,làm em chờ thật lâu,may mà biết được blogs thơ anh nên vào mỗi ngày để được đọc...
Chúc anh một ngày vui thật vui anh nhé!
Vui khi mỗi ngày được Thanh Mai ghé tgawm và ghi những cảm nhận chia xẻ . Vâng ! Dòng đời vốn dĩ là như thế cay đắng ngọt bùi mà con người phati nếm trải . Cuối cùng cũng chỉ những nhạt nhòa những phiền muộn âu lo . Con người cũng như trời đất có bốn mùa rõ rêt . Đẹp như mùa xuân tràn nắng âm Nóng bỏng và nhạt nhòa như nhưng cơn nắng mùa hạ làm cho con người trở nên khô cằn và khó chịu . Để rồi mùa thu đến đua lòng người đến nỗi mênh mang như còn có chút hy vong để rồi mùa đông đến đầy những rét buốt giá băng . Thì con người là một thực thề chịu ảnh hưởng của vong xoay vũ trụ chon nên cũng không mấy ngạc nhiên khi anh viết bài thơ . Chúc em buổi chiều như ý nhé Thanh Mai
XóaSang thăm anh,đọc thơ và cảm nhận,chẳng thể họa được.
Trả lờiXóaChúc anh đón buổi chiều an lành !
Cảm ơn Đức Quỳnh ghé thăn và đọc thơ . Chúc luôn bình an nhé !
Xóa