VINHTHIENTUONG.BLOGSPOT.COM HÂN HẠNH CHÀO ĐÓN CÁC BẠN !

Thứ Sáu, 20 tháng 7, 2018

BÀI THƠ VĨNH BIỆT

BÀI THƠ VĨNH BIỆT


Đêm trở về cơn gió lại đi hoang
Đời phiền muộn bến địa đàng duyên lỡ
Kể từ nay treo tình lên sợi nhớ
Ném vui buồn vào bếp lửa thời gian

Người xa rồi ta cứ mãi miên man
Thôi cũng thế giấc mơ tàn trôi nổl
Câu thơ xưa tưởng rằng như gạch nối 
Nhưng đâu ngờ đời đổi trắng thay đen

Dấu lụa là em bận mãi rồi quen
Chiếc áo cũ sang hèn thôi bỏ ngắm
Thì tình yêu khi trở thành bụi bặm
Cũng ra đi chẳng thiết nói năng gì

Đời lạnh lùng khi chết giữa cơn si
Tình mê hoặc mang sầu bi tiếp nối
Thì câu thơ cũng làm nên tội lỗi
Cõi trăm năm gian dối có chi buồn

Thôi cũng đành vui với nắng hoàng hôn
Có tiếng sóng đêm dồn qua hèm lạnh
Những lời thơ có thể là kinh thánh
Sẽ bay cao tìm phẩm hạnh con người

Ngày lại về khi đêm đã dần trôi
Ta ngồi lại nhìn nhau rồi không nói
Cũng là lúc khép mình vào một cõi
Phía đầu đông le lói ánh dương buồn

Tình muộn màng chẳng biết nói gì hơn
Cơn ác mộng chập chờn quanh gối ngủ
Thì trần gian chỉ là nơi tạm trú
Để rồi mai vùi quá khứ cho mình

Vĩnh biệt người cùng giấc mộng phiêu linh ./.

LCT 20/07/2018

BÀI HỌA & ĐỐI HỌA :
******
Dung Nguyen
KHÚC BUỒN THÁNG SÁU
Giọt mưa sầu thấm lạnh mảnh hồn hoang
Đêm nghe tiếng ai đàn câu "tình lỡ"
Giọng hát buồn mang theo bao nỗi nhớ...
Hành khúc nào đuổi kịp bước thời gian !

Ký ức xưa khơi sầu não miên man
Từ hạ đỏ tới thu vàng...nông nổi...
Tháng năm qua giòng đời như tiếp nối
Cung trầm nào mãi trỗi nốt buồn đen!

Từ xa người,xa giọng hát thân quen...
Mùa thu tới cúc vàng không buồn ngắm
Cây đàn cũ nhện giăng cùng bụi bặm
Khúc nhạc vui còn có nghĩa lý gì ?

Ta lặng thầm ôm cả mối tình si
Và cứ thế giữa hài -bi tiếp nối...
Bài kinh cầu gởi gắm bao lầm lỗi
Dệt câu thơ trong những tối vui, buồn...

Giấu tình sầu khi mỗi buổi hoàng hôn
Tiếng kinh đêm ru hồn trong giấc ngủ
Thiên đàng đâu?Ta tìm nơi ẩn trú ...
Khép tình xưa là quá khứ riêng mình

Nốt nhạc sầu xin trỗi khúc u linh!

Dung Nguyen góp buồn cùng huynh
*****
Bài đối họa với Dung Nguyen:
*****
DẤU CHÂN HOANG

Đời lạnh lùng như những bước chân hoang
Khúc ca cũ muộn màng duyên đã lỡ
Cuộc tình xưa chỉ còn trong nỗi nhớ
Tình nhạt nhòa trăn trở bến trần gian

Ta trở về khi ngọn gió sầu man
Căn gác lạnh võ vàng sương trắng nổi
Bến đò xưa ai thả lời ru nối
Những điệu buồn vời vợi giữa trời đen

Người đi rồi ta lối nhỏ thân quen
Đêm đếm gót ngọn đèn xanh vọng ngắm
Vết chân đơn đã bao ngày bụi bặm
Trở về đây đâu dám ước mơ gì

Thôi cùng đành vùi một kiếp sân si
Người ở lại còn chi lời tiếp nối
Vẫn là ta với cuộc tình tội lỗi
Bóng trăng đêm rọi lối cảnh thu buồn

Chưa một lần đắm giữa nụ môi hôn
Để mộng mị thả hồn trong giấc ngủ
Lẽ nào quên căn nhà xưa tạm trú
Những cơn mưa vần vũ tối riêng mình

Nghĩ tình đời là một cuộc phiêu linh ./.

LCT 20/07/2018
******
DẤU TÌNH SẦU

Vĩnh biệt người cùng giấc mộng phiêu linh 
Và từ đó bài thơ tình trôi mãi 
Bỏ ta đi không hẹn ngày trở lại 
Chữ rối bời vần ngây dại hoang mang

Mỗi hè qua phượng rơi rụng ven đàng 
Ta gom nhặt kết thành trang tình lỡ 
Dệt khúc thu dẫu muộn màng dang dở 
Sưởi ấm lòng lúc gió chở đông sang

Ta với tay chạm khẽ lá thu vàng 
Nghe trong gió một tiếng đàn nức nở 
Vẫn bản nhạc bốn mùa hoài trăn trở 
Dấu tình sầu ta cứ ngỡ đã quên

Bởi khi xưa chôn rất kỹ mộ thuyền 
Nhờ băng giá gởi qua miền đất lạnh 
Giữ cho chặt đừng để hồn rã mảnh 
Dấu tình sầu trỗi dậy chạnh lòng đau

Bỗng chiều nay một nốt nhạc dạo đầu 
Khêu nỗi nhớ tiềm thức sâu bừng tỉnh 
Mà năm tháng nhớ chất chồng vượt đỉnh 
Khuấy tâm hồn chưa yên tĩnh phút giây

Và dường như cảm xúc lại dâng đầy...

Cảnh Xê 20/7/2018
*****
Viết nối vội cùng cháu Cảnh Xê 
TÌNH TRỞ LẠI

Và dường như cảm xúc lại dâng đầy

Để đêm về nỗi nhớ lại bao vây
Căn gác nhỏ sương gầy treo mép cửa
Lại tìm trong những lời em đã hứa
Có hay không lần nữa dối gian lòng

Đã bao chiều nhung nhớ vẫn thầm mong
Người trở lại cho vòng tay mãi ấm
Lối thu xưa vẫn một màu xanh thẫm
Thì trăng đêm cũng thắm mộng ân tình

Cơn gió buồn thổi nhẹ mái tóc xinh
Cho mây nước in hình đôi ta gợn
Bến sông xưa những đêm ngồi đùa bỡn
Sóng lung linh lỡn vỡn dưới chân cầu

Để một chiều tình bỗng cuốn về đâu
Căn gác nhỏ mây sầu giăng khắp nẻo
Người ra đi góc thu vàng cũng héo
Mộng trăm năm lắt lẻo bến trăng buồn

Tình muộn màng chưa ấm nụ môi hôn
Em biền biệt cho ngõ hồn xa vắng
Tưởng niềm vui sẽ chìm vào khoảng lặng
Có ngờ đâu mây trắng rụng bên thềm

Đêm nay ngồi nhìn cơn gió ru êm ./.

LCT 21/07/2018
*****
BÀI THƠ VĨNH BIỆT

Anh giã từ nốt nhạc cũng tan hoang
Dòng thơ cạn hoài mơ màng phận lỡ
Đêm gối lẻ bài ca quàng nỗi nhớ
Cánh hoa tàn từ lối cửa không gian

Tình nhân hờ nay bỗng chốc miên man
Quau đầu lại đau như làn sóng nổi
Mây thêm nặng chiều hoang vu lại nối
Trái tim buồn vết mực dỗi loang đen

Đêm trăng sầu mãi cũng sẽ thân quen
Nào lưu giữ tình yêu bèn để ngắm
Khi lối cũ đầy thân thương bụi bặm
Thì đôi ta cũng chẳng thắm duyên gì

Anh đơn hình quạnh quẽ nhói cơn si
Như sợi chỉ tan tành không thể nối
Lời hẹn ấy giờ đây nhiều tội lỗi
Khiến lòng anh lãng đãng nỗi u buồn

Nhớ đêm ngày những lúc ngọt môi hôn
Anh thờ thẫn nằm trên cồn giá lạnh
Tiếng chuông vọng trong vòng tay của thánh
Làm anh say ngớ ngẩn chạnh tim người

Kỉ niệm hồng đã vĩnh viễn dạt trôi
Chỉ để lại tấm thân mồi khẽ nói
Kiếp trai phải dìu tâm hồn khắp cõi
Thỏa niềm vui giữa tiếng gọi khơi buồn

Bao lỗi lầm mãi cứ thấy nặng hơn
Nào vơi bớt để lòng yên giấc ngủ
Anh lạc lõng muốn buông đời ngụ trú
Để cơn đau lặng lẽ ngủ trong mình

"Vĩnh biệt người cùng giấc mộng phiêu linh "

Lê Ngọc Dũng 
*****
Đỗ Định

KHÚC BIỆT LY

Đã bao chiều anh lạc bước đi hoang
Câu thơ rớt giữa thiên đàng tình lỡ
Và từ đây chỉ còn là nỗi nhớ
Khúc tiêu sầu nức nở giữa không gian

Rồi thu về nghe gió trở mơn man
Như ru lại giấc mộng tàn trôi nổi
Tiếng yêu xưa chỉ còn trong tiếc nối
Và trang đời le lói bủa màu đen

Xa anh rồi xa bóng dáng thân quen
Ta còn khát buổi say mèn để ngắm
Vết tình loang đã nhuốm màu "bụi bặm"
Cuộc ra đi còn đăm đắm nỗi gì

Ta thẫn thờ rời nhau giữa cuồng si
Bao mệt mỏi cứ xoay vần tiếp nối
Nếu bên nhau sẽ mang nhiều tội lỗi
Cuộc bể dâu trôi nổi mãi vương buồn

Ta giã từ trong chiều tím hoàng hôn
Em còn nhớ buổi dầm mưa thấm lạnh
Mỗi lời nguyện tựa ngàn câu kinh thánh
Mãi trong nhau gìn đạo nghĩa con người

Để vuông tình cứ chới với buông trôi
Ta gom nhặt xét soi từng câu nói
Và cứ vậy mỗi người riêng một cõi
Để cuộc tình hờ hững lẻ loi buồn

Ngày lại ngày nỗi buồn trĩu nặng hơn
Canh khuya về lệ tràn nơi giấc ngủ
NỗI đau vẫn nhằm trái tim lưu trú
Bao chênh chao buồn tủi nép bên mình

"Vĩnh biệt người với giấc mộng điêu linh"

Đỗ Định 21/07/2018

Thứ Năm, 19 tháng 7, 2018

BẾN TÌNH CHIỀU

BẾN TÌNH CHIỀU

(nđt-ltvt-ntvv-nv)

Nắng ngã chiều tan cổ độ buồn
Con đò bỏ lại bến hoàng hôn 
Sầu chan kẽ mắt ngày mưa cuộn
Mộng rã hồn đêm buổi gió luồn
Kỷ niệm năm nào theo lũ cuốn
Ân tình thuở nọ xoáy dòng tuôn
Ngồi suy nghĩ thấy lòng thương tổn
Giữa lúc tình thơ để cạn nguồn ./.

LCT 19/07/2018

BÀI HỌA :
*****
Tường Vân
BẾN CHIỀU 

Chiều rơi tản mạn lá thu buồn 
Chạnh nửa tim khờ cậu biết hôn
Đã thấy đìu hiu ngày hạ vãn 
Còn nghe quạnh quẽ buổi mưa luồn
Thương mùa lá rụng lòng như cắt 
Nhặt cánh hoa sầu lệ bỗng tuôn
Bến lạ đêm hờn chân viễn khách
Mà con nước bạc mãi xuôi nguồn !

Tường Vân - 19/07/18
*****
Nguyễn Kim Oanhh
TRẢI LÒNG

Ngó bạn thơ đăng chẳng họa buồn
Ngôn từ ít ỏi lại thèm buôn
Vài phen pót ảnh rồi lo cuộn
Mấy độ còm lai cứ sợ thuồn 
Thổn thức tim hồng như gió cuốn
Rưng rưng mắt đỏ tựa sông tuôn
Thương mình tốt bụng mà hay thuỗn 
Lắm lúc tày hay sợ sập nguồn
*****
Hữu Thiên
BÓNG CHIỀU

Chiều nghiêng đuổi bóng nhạt mây buồn
Tuổi đã quên rồi thắm nụ hôn
Những buổi sầu vương hồn nắng cuộn
Từng đêm xót đọng cảnh trăng luồn
Trang đời cạnh ngõ chân triều cuốn
Nét chữ bên dòng góc biển tuôn
Lặng lẽ buông lòng nghe bất ổn 
Mà thương giọng trối đẩy xô nguồn..!

NL19/07/2018
*****
TƯỞNG VƠI NGUỒN!!!
Nhìn ra bãi vắng dạ vương buồn,.
Nhớ thuở ban đầu những nụ hôn...!
Bữa ấy bên đồi mây nổi cuộn,
Ngày kia cạnh suối bão xô luồn!
Ơ hờ mỗi bận ghê dòng cuốn,
Thảng thốt bao lần sợ lũ tuôn,
Lặng lẽ đêm tàn nghe sức tổn,
Dòng thơ tắt nghẹn tưởng vơi nguồn!!!
*****
Đinh Vĩnh Long
VÌ SAO THẾ EM
Nhiều đêm nghĩ lại quá đau buồn
Chẳng rõ sao nàng chối nụ hôn
Chỉ thấy căm hờn như bão cuộn
Rồi trông oán giận ngỡ mưa luồn
Đành quăng kỷ niệm theo dòng cuốn
Vội ném ân tình để lũ tuôn
Một quãng thời gian lòng bất ổn
Giờ mong gặp kẻ mới xa nguồn
*****
Ngọc Dũng
THU VẮNG 


Chiều thu lá rụng cảnh thêm buồn
Bởi tiếng dương cầm lưỡng lự tuôn
Mộng cũ còn vương ngoài mé cửa
Tình xưa vẫn đọng phía trong nguồn
Xoay đời quạnh quẽ mong người ấp
Khiến não ưu sầu vọng kẻ hôn
Giữa ánh trăng tròn say tửu nặng
Buồng tim buốt lạnh chẳng ai luồn.

Lê Ngọc Dũng
*****

BIỂN VẮNG

Thuyền đi bến cũ lại thêm buồn
Để những âm đàn gói lệ tuôn
Biển lớn mưa làm cơn sóng cuộn
Trời cao gió đẩy rặng mây luồn
Lồng hai mặt nước sầu khung cửa
Cắt nửa khoang lòng nẫu nụ hôn
Quạnh quẽ trời xanh hờn tủi cuốn
Trầm tư khoảnh khắc cũng trôi nguồn

Thứ Tư, 18 tháng 7, 2018

EM ĐÃ QUÊN MÙA THU

EM ĐÃ QUÊN MÙA THU
(nđt-ltvt-ntvv-nv)

Lại ngỡ em về buổi chớm thu
Nào đâu bóng nhạn vẫn xa mù
Hiên buồn khói quyện rừng mây phủ
Hẻm lạnh mưa lùa ngõ gió đu
Rã mảnh sầu loang dòng nước tụ
Tàn cơn mộng vỡ bến trăng tù
Thôi thà nhặt lấy hương tình cũ
Cái thuở mơ màng những điệu ru ./.

LCT 18/07/2018

BÀI HỌA :
*****
Hữu Thiên
XA RỒI MÙA THU 

Nay ngồi nhớ lại những chiều thu
Bóng nhạn giờ xa giữa mịt
Lạc ngõ linh hồn ngơ ngác rị
Quên đường thể xác nhọc nhằn đu
Thời gian vẫn chỉ triền mây đọng
Kỷ niệm còn chăng vũng nước tù
Nét chữ thôi đành chia rẽ lối
Đêm buồn chạnh xót cả lời ru..!

NL18/07/2018
*****
Tòng Trần
THU SẦU
Nđt - bát láy - bvđa
Lục thanh vi thủ
Ngũ thanh vi vận

Tim chừng rệu rã dưới trời thu 
Gió võng màn sương trải mịt mù
Lưỡng lự hương tình mây muốn phủ 
Bơ thờ vị ái bão hòng đu
Chiều đang rũ xuống âm thầm tụ 
Mộng đã vùng lên khắc khoải tù
Để bóng tiêu điều len dạ cũ
Cho hình ảo não chạnh hồn ru. 
18/7/2018.
*****
Dư Âm
m NỖI QUẠNH CHIỀU THU!
(N đ t-ltvt-ntvv-nv)
Ơ hờ nỗi quạnh cuối chiều thu,
Ngẫm cảnh chờ ai quá mịt mù!
Ngó mãi bên thềm mây nhẹ phủ,
Trông hoài cạnh ngõ gió bồng đu!
Giờ đây gối lẻ buồn quy tụ,
Buổi ấy phòng đơn mộng hãm tù!
Chạnh luyến manh tình trong nẻo cũ,
Bao lần rộn cả những lời ru...!!!
*****
Nguyễn Gia Khanh
VẪN NGÓNG MÙA THU

Em còn ủ nữa sắc vàng thu ?
Thuở ấy ngàn sương đã mịt mù
Lặng lẽ cô phòng không tiếng rủ
Âm thầm chiếc võng chẳng người đu
Thềm hoang lẻ bóng hương tình dụ
Giấc huyễn tàn canh tuổi mộng tù
Dẫu mảnh trăng thề chưa kịp nhú
Tim sầu vẫn ngóng một lời ru.

Nguyễn Gia Khanh 
*****
Tường Vân
VẪN CÒN ĐÓ MÙA THU

Em về góp lại những ngày thu
Với chuỗi thời gian phủ bụi mù
Ngõ hạ bơ phờ cơn nắng đổ
Hiên chiều tản mạn lá vàng đu
Xuôi dòng biển vỗ đời sương khói 
Lỡ bước người đi cảnh ngục tù
Mỗi buổi đông về nghe thấm lạnh 
Ta thèm gối mộng giữa lòng ru !

Tường Vân - 18/07/18
*****
Nguyen Hang 
KHÚC TÌNH THU

Em về sưởi lại khúc tình thu
Gửi những lời thương đượm nét trù
Thức dậy cung đàn yêu đã ngủ
Khơi tràn cảm xúc mộng còn đu
Chiều ngơ ngẩn,lá vàng buông rũ
Gió khẽ vờn theo,cảnh mịt mù
Với dải hương nồng xưa vẫn ngụ
Nghe lòng mãi vẳng một niềm ru

Nguyen Hang 
*****
Đinh Vĩnh Long
ĐỢI THU VỀ
Lâu rồi muốn gặp cảnh trời thu
Để xóa hè thiêu giữa bụi mù
Mãi đợi mây về xua nắng phủ
Luôn chờ gió lại đuổi nồng đu
Thương ngày Ngỗng đến ao bùn tụ
Giận buổi Bò sang vũng nước tù
Cả một trời yêu giờ héo rũ
Bên chiều đã nhạt tiếng bà ru
*****




SAY TRONG MIỀN NHỚ

Cung đàn réo rắt vẫy trăng thu
Mặc khách nơi xa vẫn mịt mù 
Nhả mớ tơ lòng ngun ngút phủ
Treo dòng lệ tủi nghẹn ngào đu
Đìu hiu cõi tạm còn vương tụ
Lặng lẽ trần gian bởi vướng tù 
Dệt mộng ân tình tìm chốn cũ 
Sao giờ chì vọng lại lời ru

*****
Nguyễn Kim Oanhh
Đắng lòng 
Em về lặng lẽ buổi chiều thu
Bữa đó đường xa quá mịt mù 
Lạnh lẽo thân gầy không áo phủ
Đìu hiu một bóng chẳng người đu
Rơi tòm xuống vũng hồ ao tụ
Ngã chổng bên sân cái trại tù 
Chán thật mong tìm người nẻo cũ
Sao nhòm há miệng hát lời ru
*****
Bài đối họa
GÓC CHẾT

Đẹp cảnh mây tràn ngõ gió thu
Vùi cơn nắng hạ chẳng sương mù
Đêm nằm ngắm trộm nàng thơ ngủ
Mắt vẫn mơ thầm giọt tửu đu
Kỷ niệm len về bên gối rũ
Thời gian lịm giữa dấu chăn tù
Hoa tàn mấy thuở còn đâu nụ
Cũng đắm say hoài giọng nhỏ ru ./.

LCT 18/07/2018
*****

LỖI HẸN
Khi người lỡ hẹn buổi chiều thu
Để nghĩa tình ta cứ mịt mù
Ngọn liễu mây vờn loang khói phủ
Cây bàng gió giỡn đọng mùa đu
Đìu hiu tủi bám màn sương tụ
Quạnh quẽ sầu đeo khoảnh nước tù
Nhặt cảnh tiêu điều bên lối cũ
Ta về ghép lại vọng lời ru.
CLG 18/7/2018
*****

THU CẠN

Em ngồi nhớ lại buổi chiều thu
Giữa bến nồng say bụi phả mù
Gió quyện âm đàn trăng đã phủ
Sương hòa nốt nhạc kẻ còn đu
Trào dâng cảnh xéo làm duyên tụ
Đọng lắng tình xưa khẩy nghĩa tù
Bởi vậy không hề quên bóng cũ
Luôn sầu mãi luyến quạnh hồn ru

Lê Ngọc Dũng
*****
KHÚC TÌNH THU GIỮ LẠI 
Ngũ độ thanh - Bát vỹ đồng âm. 
Lục thanh vi thủ - Ngũ thanh vi vận. 
***
Anh thầm nhớ lại khoảng trời thu
Giữa cuộc trầm luân khói lửa mù
Dọi bóng mây buồn luôn vẫn phủ 
Chêm luồng gió lạnh mãi hoài đu
Chiều ngơ ngẩn pháo cày quê cũ
Cảnh phũ phàng trong ngấn lệ tù
Bước nẻo giang hà thân vững trụ
Yên lòng điểm mộng khúc tình ru.

20/07/2018

Thứ Ba, 17 tháng 7, 2018

ĐẮP MỘ CUỘC TÌNH (mđ)

ĐẮP MỘ CUỘC TÌNH (mđ)

(Nđt-ltvt-ntvv-bvđâ)

Gạn nỗi sầu đêm thả xuống hồ
Gom từng sợi nắng giữa chiều khô
Vài chung tửu nhạt ngồi bên hố 
Ít muỗng tình hoang để cạnh mồ
Mõ giục liên hồi nhang khói đổ
Chuông dồn đủ nhịp ghế bàn xô
Bài văn tế đặt nằm chung lỗ
Của cuộc đời em với lão bồ ./.

LCT 17/07/2018
"Viết theo gợi ý của lão đệ Hữu Thiên"

BÀI HỌA :
*****
Hữu Thiên
VIẾNG MỘ CUỘC TÌNH

Buồn như nước chảy vội qua hồ
Chắc bởi chê mình tựa mắm khô
Mộng ả liền tay nhồi giữa lỗ
Tình em lẹ mắt dập trong mồ
Nhang còn đỏ lửa ngồi gom mánh
Cỏ chửa xanh mầm bỏ chạy xô
Nghĩa chết ba ngày khi viếng mộ
Đành tâm dẫn đến một ông bồ..!

NL17/07/2018
*****
Nguyễn Lâm
HẬN NHỮNG ANH BỒ
(Thơ vui nđt nhất vận bằng trắc)
Lục thanh vi thủ Ngũ thanh vi vận

Sầu loang rỉ xuống mặt tây hồ
Ảo não ven đường nhặt lá khô
Hẹn lỗi hồn đau ghìm nhảy hố
Hò sai dạ nhiễm tránh qua mồ
Liên hồi trống giục thân ngà đổ
Giãn lớp chân luồn thể ngọc xô
Báo điểm bình văn nằm một lỗ
Đời em hận tuốt những anh bồ

17/07/2018
Nguyễn Lâm 
*****
Đinh Vĩnh Long
MỘ CHUNG
Nhiều năm nắng lửa cạn trơ hồ
Lá rụng bên rừng bởi đã khô
Vượn khỉ về sông nằm giữ hố
Cầy Hươu lại suối ngủ canh mồ
Trông hoài vẫn thiếu ngày mưa đổ
Đợi mãi không còn buổi gió xô
Nếu phải vùi chôn cùng một lỗ
Thì bên vũng đọng vắng ông Bồ*
*****
Dư Âm 
CÒN ĐÂU...!?
Còn đâu nẻo mộng nữa mơ hồ,
Nghĩa ái bây giờ chỉ cạn khô!
Những tưởng âu sầu luôn cạnh hố,
Nào hay khổ lụy suốt bên mồ!
Thu về lặng lẽ trời mưa đổ,
Hạ vãn âm thầm biển sóng xô!
Khỏi ước ân tình chung một lỗ,
Đành quên...sẽ kiếm một anh bồ!!!
*****

MÔ CHÔN TUỔI DẠI

Như là giọt nắng ngủ bên hồ
Sợi nhớ len từng ngỏ cũ khô
Lỡ nhịp cung đàn sâu thẳm hố
Chùng dây lạc phím trổi hoang mồ
Ân tình vỡ vụn trời nghiêng đổ
Ước mộng hoang tàn biển ngã xô
Bởi chuyện tình màng chi thiếu lỗ
Mà toan tính lỡ mộng tan bồ

Vôtinh 15/7/2018
*****


vầy thì em theo luôn nha

Hay tin có một kẻ bên hồ
Cúng lễ cho người xuống huyệt khô
Mỗi sáng mơ về thời tán đổ
Từng hôm nhớ lại buổi lùa xô
Làm cho tóc bạc thêm bên mộ
Khiến rũ bờ vai của lão bồ 
Dẫu đã rời xa vùi giữa hố
Nàng vui bởi được tế bên mồ
*****
Kim Sao
MÔ CHÔN TUỔI DẠI

Như là giọt nắng ngủ bên hồ
Sợi nhớ len từng ngỏ cũ khô
Lỡ nhịp cung đàn sâu thẳm hố
Chùng dây lạc phím trổi hoang mồ
Ân tình vỡ vụn trời nghiêng đổ
Ước mộng hoang tàn biển ngã xô
Bởi chuyện tình màng chi thiếu lỗ
Mà toan tính lỡ mộng tan bồ

Vôtinh 15/7/2018
*****
Ngọc Dũng
VÔ ĐỀ

Chiều hoang cảnh úa vụt qua hồ
Sáo thổi tâm sầu mộng đã khô
Ảo não cầu duyên ngồi cạnh hố
Đìu hiu ngẫm phận xót bên mồ
Mơ nhiều chẳng thấy ân tình vỗ
Nghĩ lắm không ngờ bọn quỷ xô
Tuột dốc nào hay làm lão đổ
Hoài u ám mãi chuyện con bồ.

Lê Ngọc Dũng
*****
Phạm Triều Hải
PHẬN GIANG HỒ
Ngũ độ thanh - Bát vỹ đồng âm. 
Lục thanh vi thủ - Ngũ thanh vi vận. 
***
Sầu thân bởi gánh phận giang hồ
Xót cảnh quay cuồng võng lệ khô
Để những buồn vui dìm khuất mộ
Rồi bao mặn đắng phủ hoang mồ
Hoa đành nát nhụy chiều mưa đổ
Nghĩa chịu phai tình buổi sóng xô
Giọt thảm tràn quanh thờ thẫn số
Hờn đau đến quẩn tựa khoanh bồ.

17/07/2018
Phạm Triều Hải

Thứ Hai, 16 tháng 7, 2018

GÓC TRỜI KỶ NIỆM

GÓC TRỜI KỶ NIỆM


Thương vùng kỷ niệm nhớ ngày xưa
Nhạt buổi hoàng hôn rũ bóng dừa
Dẫu nắng chưa hồng mây buổi muộn
Nhưng tình mãi đượm gió chiều thưa
Vườn xuân đủ sắc lòng em cạn
Nẻo mộng đầy hương nghĩa nó thừa
Chốn cũ bao mùa sương lạnh phủ
Nghe sầu quạnh quẽ đắng lòng chưa ?

LCT 16/07/2018

BÀI HỌA :
*****
Dư Âm
ĐÀNH XA NẺO HẸN...!!!
Bỏ lại ân nồng giữa bến xưa,
Đành xa nẻo hẹn dưới thân dừa!
Bao lần gót mỏi ai về muộn,
Mỗi bận chân nhừ kẻ đến thưa!?
Khắc khoải buồn vương tình đã cạn,
Trầm ngâm tủi vướng nghĩa đang thừa!?
Canh tàn bóng nguyệt sương mờ phủ,
Quạnh quẽ đơn phòng đắng dạ chưa!!!???
*****
Bich Tran Ba
CHỐN CŨ 

Chốn cũ mơ về những buổi xưa 
Chiều loang nắng dội gốc cây dừa 
Thời gian góp lại đầu xuân mỏng 
Kỷ niệm đan về cuối rặng thưa 
Mãi nhớ người sang tình đáp trả 
Hoài mong bạn đến dạ đong thừa 
Cho lòng nếm trải đời mơ mộng 
Hỏi có ai chờ liệu biết chưa ?
Bich Tran Ba 
*****
Đinh Vĩnh Long
CHIỀU MƯA BAY
Giã biệt cô nàng ở chốn xưa
Đành xa cảnh đẹp dưới nương dừa
Ngày thương kỷ niệm trong chiều vắng
Buổi nhớ ân tình giữa nguyệt thưa
Để Tết về thăm sầu phận rũ
Rồi xuân đến gặp tủi duyên mờ
Từng cơn gió lạnh tràn qua ngõ…
Bé vội theo chồng đã khổ chưa ?
*****

CHỐN CŨ
Kỷ niệm xa rồi quãng bến xưa,
Từng đêm vẫn đợi gốc cây dừa
Thương chiều lỡ hẹn bên triền vắng
Xót buổi quên thề cạnh bãi thưa
Vẫn đó duyên nồng không để cạn 
Còn đây nghĩa đượm chẳng cho thừa
Qua rồi những bận hồn xao xuyến
Chốn cũ bây giờ được ổn chưa?
CLG 16/7/2018
*****

KẺ CÔ ĐỘC

Tĩnh mịch đêm buồn trước biển xưa
Lòng vương vấn mãi chuyện dư thừa
Ân tình trải thắm êm chiều muộn
Kỉ niệm khơi nồng ấm quãng thưa
Nhớ những lời yêu ngoài ruộng cải
Quàng bao nỗi hận phía nương dừa
Đơn hình thỏa mộng riêng làn sóng
Lặng hỏi xem trời giết đã chưa ?

Lê Ngọc Dũng
*****

KỶ NIỆM XƯA 
Ôn từng kỷ niệm của ngày xưa
Cái thuở mình yêu chẳng nói thừa 
Buổi nọ ong vờn trong nắng sớm 
Hôm rồi bướm lượn giữa chiều thưa
Cùng ôm ước vọng đừng cho thiếu 
Vẫn ủ niềm tin phải để thừa 
Thả mảnh tình mơ vào sắc tím 
Đôi lòng tự hỏi mộng đầy chưa 
Nguyễn phượng

Chủ Nhật, 15 tháng 7, 2018

THU XÓT XA BAY

THU XÓT XA BAY


Lòng chợt buồn khi ngọn gió thu qua
Câu thơ cũng nhạt nhòa mất cảm xúc
Bóng người yêu phai dần theo vết mực
Đêm miên man câu hư thực trên đời

Cũng chỉ là ngọn gió giữa chiều rơi
Sao người vội quên lời ân ái cũ
Bến tình ta như vừa qua bão tố
Những cơn mưa bay vần vũ bên trời

Chốn tự tình hai đứa đã cùng khơi
Câu thơ đắm những lời yêu đậm nhạt
Và suối lệ cuốn theo chiều khao khát
Giấc mơ hồng dào dạt để rồi xa

Em lại tìm vần thơ sóng thăng hoa
Hay dòng chữ mặn mà hương ái ố
Những lời yêu muộn màng mong thổ lộ
Trớ trêu thay lòng ham hố suy đồi

Cũng chỉ là ảo ảnh giữa dòng trôi
Người bám víu để rồi mơ mộng huyễn
Chẳng là gì sao đem lòng lưu luyến
Bến gian trần ngồi nhớ chuyện ngản đêm

Xin một lần làm ngọn gió ru êm
Đưa em đến hương mềm môi mỗi tối
Và có thể xin thêm lần tội lỗi
Để rồi mai ngồi sám hối riêng mình

Thôi cũng đành đời được mất hư vinh
Bên cuộc sống vô hình ta kiếm mãi
Chỉ là đêm không có ngày tồn tại
Thì em ơi khờ dại đến bao giờ ./.

LCT 15/07/2018

BÀI HỌA :
*****
THU TỰ TÌNH !

Năm ngón gầy vén gió đón Thu qua 
Mây bãng lãng nhạt nhòa trôi cảm xúc 
Đêm tối quá hình như ai pha mực 
Tự hát ru những hư thực trong đời 

Lời yêu nào theo gió giữa chiều rơi
Ta khắc khoải bao lời thương nhớ cũ 
Bến đứng đợi chịu cuồng phong bão tố 
Mưa giăng giăng mây xám ngắt ngang trời 

Bao suối nguồn hai đứa đã từng khơi
Cung đàn cũ giữa chơi vơi đậm nhạt 
Thơ say đắm gieo bao điều khao khát
Sao bây giờ lại hát khúc chia xa

Anh đi tìm cảm xúc mới thăng hoa 
Quên hết thảy mặn mà hương ái ố
Thì anh hỡi xem chưa từng thổ lộ 
Chẳng trách ai đứng núi lại mơ đồi 

Ừ cuộc đời viễn khách chuyến đò trôi
Tại xao động để rồi ôm mộng huyễn 
Tự giăng mắc sợi tơ lòng quyến luyến 
Bến tự tình ai xao xuyến ngàn đêm 

Đêm thu về mơ một cánh tay êm 
Trao hương ái bên thềm hoa mỗi tối 
Và có thể xin thêm lần tội lỗi 
Bình minh lên tự trách tội riêng mình

Giữa dòng đời bề bộn chốn hư vinh
Có rồi không vô hình chen chúc mãi 
Đời thiếu vắng tin yêu như tồn tại 
Cố nhân ơi chờ mãi đến bao giờ

15/6/2018
Lê Ngọc Mai

Thứ Bảy, 14 tháng 7, 2018

THEO GIÓ NGÀN BAY

THEO GIÓ NGÀN BAY


Chỉ muốn cùng em chuộc lỗi lầm
Nhưng đời lắm nỗi phải đành câm
Tình đem rã mảnh người riêng tấm
Nghĩa xé rời manh kẻ một tầm 
Bởi tại tơ trời vương khói sẫm 
Hay vì lối mộng ngã màu thâm
Nảo quên buổi chạm bàn tay ấm
Với những lần hôn lệ nhỏ thầm ./.

LCT 14/07/2018

BÀI HỌA :
*****
Tòng Trần
MƠ THẦM

Ngày xưa lỡ để bước sai lầm
Bởi vậy bây giờ thiếp mãi câm
Nghĩa bỏ màng chi người vọng tấm
Tình quên mặc sức kẻ xa tầm
Than vì số phận sầu mi sẫm
Nẫu tại duyên đời tủi mắt thâm
Lạnh lẽo về đêm nào sưởi ấm
Đìu hiu khắc lại vẫn mơ thầm.
14/7/2018.
*****
Hữu Thiên
CÓ THỂ LẦM

Này xem lại kỹ kẻo không lầm
Đã hỏi đâu mà biết lặng câm
Mộng vẫn chưa vào như cả với
Tình luôn mãi chạm chỉ ngang tầm
Buông rào dạ sẽ làm sao thẩm
Dọn ngõ tim rồi chẳng có thâm 
một chút làm eo chờ kẻ ẵm
Mần răng phải ước gọi tên thầm..!

NL14/07/2018
*****
Kim Sao
CÁNH CHIM TRỜI

Này em chớ giận bởi anh lầm 
Hiểu được ra thì đã hóa câm
Kẻ mỗi phương còn chi trọn tấm
Người hai ngã lạc biết đâu tầm
Từng qua chốn hẹn chiều mưa sẫm
Đã lại nơi chờ buổi nắng thâm
Ở mãi đây tìm mong được ấm
Còn đâu bóng cũ chỉ ...âm thầm...

Vôtinh 14/7/2018
*****
Dư Âm
VÌ YÊU...!
Vì yêu cũng mặc có sai lầm,
Đến nỗi bao lần phải lặng câm...!
Bởi lẽ duyên tình đan lạ tấm,
Vì do nghĩa ái dệt xa tầm!
Đâu ngờ gió quyện trăng màu sẫm,
Những tưởng mây lồng nguyệt sắc thâm!
Vẫn mộng ta mình thêm đủ ấm,
Từ nay hạnh phúc sẽ gieo thầm!!!
*****
Nguyễn Phượng ·
NẾU LẦM 

Nếu đã yêu em chớ bảo lầm 
Nên đừng gạn đục lấy tình câm
Ngàn câu chẳng gửi do cần tấm 
Vạn tiếng không trao bởi kén tầm 
Ngõ hẹn riêng mình khi tối sẫm 
Sông thề lẻ bóng lúc chiều thâm 
Rồi than trách phận duyên đâu ấm 
Để mảnh tim kia mãi lặng thầm 

Nguyễn phượng
*****
Củu Long Giang

MUỐN BÌNH YÊN
Vì em lỡ chót bị sai lầm
Để đến bây giờ mãi lặng câm
Chuyện cũ cầm theo vào sáu mảnh 
Tình nay thắm đượm ở trong tầm 
Âm thầm gửi gọn vầng mây xám
Lặng lẽ trao tròn mảnh khói thâm
Cuộc sống ngày nay đều chẳng dễ
Bình yên hạnh phúc vẫn mơ thầm.

CLG 14/7/2018
*****
Sầu Riêng
MỘNG QUA 

Đành quên ảo vọng ước mơ lầm 
Nuốt tủi vương sầu mãi lặng câm 
Lão nguyệt manh tình mang xẻ tấm 
Bà tơ mảnh ái rẽ chia tầm 
Tim lòng xót quặn hoen màu sẫm 
Mắt lệ buông hờn dõng ngả thâm 
Cửa ngõ Đông choàng xa Hạ ấm 
Tàn Thu khắc khoải gọi Xuân thầm 

Sầu Riêng 17/07/2018
*****
Bài đối họa
GÁC NHỎ VỀ KHUYA

Muốn để người ta nhận lỡ lầm
Nhưng rồi họ vẫn cứ ngồi câm
Vì duyên đã gởi thằng đôi tấm
Bởi nợ vừa trao gã mấy tầm
Bỏ mặc căn nhà xưa tối sẫm
Ôm choàng ổ chuột lối buồn thâm
Giờ đây hẻm lạnh tìm đâu ấm
Gác nhỏ về khuya nghĩ ngợi thầm ./.

LCT 14/07/2018
*****
Ngọc Dũng
SAI LẦM VẪN ĐẾN

Tình yêu rạn vỡ bởi sai lầm
Khiến những cơn sầu chẳng lặng câm
Mãi hỏi trời cao rồi vọng tấm
Hoài la núi thẳm sẽ mong tầm
Khoang lòng vụn nát buông màu sẫm
Mảnh phận phai tàn giũ sắc thâm
Nặng nghĩa còn lưu trường khúc hẩm
Quàng sang cuộc sống buổi mơ thầm.

Lê Ngọc Dũng
*****
Dinh Tuan Minh
SAI RỒI 
Tình yêu vội vã chuốc sai lầm 
Lỡ chuyện nên đành phải nín câm 
Những mộng ân tinh không xẻ tâm
Từng mơ hạnh phúc chẳng chia tầm 
Nào hay tủi đến bên chiều sẫm
Chả rõ đau về cạnh nắng thâm 
Đã nhạt hương đời nơi tổ ấm 
Còn đâu nhớ trộm lẫn thương thầm