VINHTHIENTUONG.BLOGSPOT.COM HÂN HẠNH CHÀO ĐÓN CÁC BẠN !

Thứ Sáu, 20 tháng 7, 2018

BÀI THƠ VĨNH BIỆT

BÀI THƠ VĨNH BIỆT


Đêm trở về cơn gió lại đi hoang
Đời phiền muộn bến địa đàng duyên lỡ
Kể từ nay treo tình lên sợi nhớ
Ném vui buồn vào bếp lửa thời gian

Người xa rồi ta cứ mãi miên man
Thôi cũng thế giấc mơ tàn trôi nổl
Câu thơ xưa tưởng rằng như gạch nối 
Nhưng đâu ngờ đời đổi trắng thay đen

Dấu lụa là em bận mãi rồi quen
Chiếc áo cũ sang hèn thôi bỏ ngắm
Thì tình yêu khi trở thành bụi bặm
Cũng ra đi chẳng thiết nói năng gì

Đời lạnh lùng khi chết giữa cơn si
Tình mê hoặc mang sầu bi tiếp nối
Thì câu thơ cũng làm nên tội lỗi
Cõi trăm năm gian dối có chi buồn

Thôi cũng đành vui với nắng hoàng hôn
Có tiếng sóng đêm dồn qua hèm lạnh
Những lời thơ có thể là kinh thánh
Sẽ bay cao tìm phẩm hạnh con người

Ngày lại về khi đêm đã dần trôi
Ta ngồi lại nhìn nhau rồi không nói
Cũng là lúc khép mình vào một cõi
Phía đầu đông le lói ánh dương buồn

Tình muộn màng chẳng biết nói gì hơn
Cơn ác mộng chập chờn quanh gối ngủ
Thì trần gian chỉ là nơi tạm trú
Để rồi mai vùi quá khứ cho mình

Vĩnh biệt người cùng giấc mộng phiêu linh ./.

LCT 20/07/2018

BÀI HỌA & ĐỐI HỌA :
******
Dung Nguyen
KHÚC BUỒN THÁNG SÁU
Giọt mưa sầu thấm lạnh mảnh hồn hoang
Đêm nghe tiếng ai đàn câu "tình lỡ"
Giọng hát buồn mang theo bao nỗi nhớ...
Hành khúc nào đuổi kịp bước thời gian !

Ký ức xưa khơi sầu não miên man
Từ hạ đỏ tới thu vàng...nông nổi...
Tháng năm qua giòng đời như tiếp nối
Cung trầm nào mãi trỗi nốt buồn đen!

Từ xa người,xa giọng hát thân quen...
Mùa thu tới cúc vàng không buồn ngắm
Cây đàn cũ nhện giăng cùng bụi bặm
Khúc nhạc vui còn có nghĩa lý gì ?

Ta lặng thầm ôm cả mối tình si
Và cứ thế giữa hài -bi tiếp nối...
Bài kinh cầu gởi gắm bao lầm lỗi
Dệt câu thơ trong những tối vui, buồn...

Giấu tình sầu khi mỗi buổi hoàng hôn
Tiếng kinh đêm ru hồn trong giấc ngủ
Thiên đàng đâu?Ta tìm nơi ẩn trú ...
Khép tình xưa là quá khứ riêng mình

Nốt nhạc sầu xin trỗi khúc u linh!

Dung Nguyen góp buồn cùng huynh
*****
Bài đối họa với Dung Nguyen:
*****
DẤU CHÂN HOANG

Đời lạnh lùng như những bước chân hoang
Khúc ca cũ muộn màng duyên đã lỡ
Cuộc tình xưa chỉ còn trong nỗi nhớ
Tình nhạt nhòa trăn trở bến trần gian

Ta trở về khi ngọn gió sầu man
Căn gác lạnh võ vàng sương trắng nổi
Bến đò xưa ai thả lời ru nối
Những điệu buồn vời vợi giữa trời đen

Người đi rồi ta lối nhỏ thân quen
Đêm đếm gót ngọn đèn xanh vọng ngắm
Vết chân đơn đã bao ngày bụi bặm
Trở về đây đâu dám ước mơ gì

Thôi cùng đành vùi một kiếp sân si
Người ở lại còn chi lời tiếp nối
Vẫn là ta với cuộc tình tội lỗi
Bóng trăng đêm rọi lối cảnh thu buồn

Chưa một lần đắm giữa nụ môi hôn
Để mộng mị thả hồn trong giấc ngủ
Lẽ nào quên căn nhà xưa tạm trú
Những cơn mưa vần vũ tối riêng mình

Nghĩ tình đời là một cuộc phiêu linh ./.

LCT 20/07/2018
******
DẤU TÌNH SẦU

Vĩnh biệt người cùng giấc mộng phiêu linh 
Và từ đó bài thơ tình trôi mãi 
Bỏ ta đi không hẹn ngày trở lại 
Chữ rối bời vần ngây dại hoang mang

Mỗi hè qua phượng rơi rụng ven đàng 
Ta gom nhặt kết thành trang tình lỡ 
Dệt khúc thu dẫu muộn màng dang dở 
Sưởi ấm lòng lúc gió chở đông sang

Ta với tay chạm khẽ lá thu vàng 
Nghe trong gió một tiếng đàn nức nở 
Vẫn bản nhạc bốn mùa hoài trăn trở 
Dấu tình sầu ta cứ ngỡ đã quên

Bởi khi xưa chôn rất kỹ mộ thuyền 
Nhờ băng giá gởi qua miền đất lạnh 
Giữ cho chặt đừng để hồn rã mảnh 
Dấu tình sầu trỗi dậy chạnh lòng đau

Bỗng chiều nay một nốt nhạc dạo đầu 
Khêu nỗi nhớ tiềm thức sâu bừng tỉnh 
Mà năm tháng nhớ chất chồng vượt đỉnh 
Khuấy tâm hồn chưa yên tĩnh phút giây

Và dường như cảm xúc lại dâng đầy...

Cảnh Xê 20/7/2018
*****
Viết nối vội cùng cháu Cảnh Xê 
TÌNH TRỞ LẠI

Và dường như cảm xúc lại dâng đầy

Để đêm về nỗi nhớ lại bao vây
Căn gác nhỏ sương gầy treo mép cửa
Lại tìm trong những lời em đã hứa
Có hay không lần nữa dối gian lòng

Đã bao chiều nhung nhớ vẫn thầm mong
Người trở lại cho vòng tay mãi ấm
Lối thu xưa vẫn một màu xanh thẫm
Thì trăng đêm cũng thắm mộng ân tình

Cơn gió buồn thổi nhẹ mái tóc xinh
Cho mây nước in hình đôi ta gợn
Bến sông xưa những đêm ngồi đùa bỡn
Sóng lung linh lỡn vỡn dưới chân cầu

Để một chiều tình bỗng cuốn về đâu
Căn gác nhỏ mây sầu giăng khắp nẻo
Người ra đi góc thu vàng cũng héo
Mộng trăm năm lắt lẻo bến trăng buồn

Tình muộn màng chưa ấm nụ môi hôn
Em biền biệt cho ngõ hồn xa vắng
Tưởng niềm vui sẽ chìm vào khoảng lặng
Có ngờ đâu mây trắng rụng bên thềm

Đêm nay ngồi nhìn cơn gió ru êm ./.

LCT 21/07/2018
*****
BÀI THƠ VĨNH BIỆT

Anh giã từ nốt nhạc cũng tan hoang
Dòng thơ cạn hoài mơ màng phận lỡ
Đêm gối lẻ bài ca quàng nỗi nhớ
Cánh hoa tàn từ lối cửa không gian

Tình nhân hờ nay bỗng chốc miên man
Quau đầu lại đau như làn sóng nổi
Mây thêm nặng chiều hoang vu lại nối
Trái tim buồn vết mực dỗi loang đen

Đêm trăng sầu mãi cũng sẽ thân quen
Nào lưu giữ tình yêu bèn để ngắm
Khi lối cũ đầy thân thương bụi bặm
Thì đôi ta cũng chẳng thắm duyên gì

Anh đơn hình quạnh quẽ nhói cơn si
Như sợi chỉ tan tành không thể nối
Lời hẹn ấy giờ đây nhiều tội lỗi
Khiến lòng anh lãng đãng nỗi u buồn

Nhớ đêm ngày những lúc ngọt môi hôn
Anh thờ thẫn nằm trên cồn giá lạnh
Tiếng chuông vọng trong vòng tay của thánh
Làm anh say ngớ ngẩn chạnh tim người

Kỉ niệm hồng đã vĩnh viễn dạt trôi
Chỉ để lại tấm thân mồi khẽ nói
Kiếp trai phải dìu tâm hồn khắp cõi
Thỏa niềm vui giữa tiếng gọi khơi buồn

Bao lỗi lầm mãi cứ thấy nặng hơn
Nào vơi bớt để lòng yên giấc ngủ
Anh lạc lõng muốn buông đời ngụ trú
Để cơn đau lặng lẽ ngủ trong mình

"Vĩnh biệt người cùng giấc mộng phiêu linh "

Lê Ngọc Dũng 
*****
Đỗ Định

KHÚC BIỆT LY

Đã bao chiều anh lạc bước đi hoang
Câu thơ rớt giữa thiên đàng tình lỡ
Và từ đây chỉ còn là nỗi nhớ
Khúc tiêu sầu nức nở giữa không gian

Rồi thu về nghe gió trở mơn man
Như ru lại giấc mộng tàn trôi nổi
Tiếng yêu xưa chỉ còn trong tiếc nối
Và trang đời le lói bủa màu đen

Xa anh rồi xa bóng dáng thân quen
Ta còn khát buổi say mèn để ngắm
Vết tình loang đã nhuốm màu "bụi bặm"
Cuộc ra đi còn đăm đắm nỗi gì

Ta thẫn thờ rời nhau giữa cuồng si
Bao mệt mỏi cứ xoay vần tiếp nối
Nếu bên nhau sẽ mang nhiều tội lỗi
Cuộc bể dâu trôi nổi mãi vương buồn

Ta giã từ trong chiều tím hoàng hôn
Em còn nhớ buổi dầm mưa thấm lạnh
Mỗi lời nguyện tựa ngàn câu kinh thánh
Mãi trong nhau gìn đạo nghĩa con người

Để vuông tình cứ chới với buông trôi
Ta gom nhặt xét soi từng câu nói
Và cứ vậy mỗi người riêng một cõi
Để cuộc tình hờ hững lẻ loi buồn

Ngày lại ngày nỗi buồn trĩu nặng hơn
Canh khuya về lệ tràn nơi giấc ngủ
NỗI đau vẫn nhằm trái tim lưu trú
Bao chênh chao buồn tủi nép bên mình

"Vĩnh biệt người với giấc mộng điêu linh"

Đỗ Định 21/07/2018

2 nhận xét:

  1. Bài tình thơ hay quá, DVD thích câu "Ném vui buồn vào bếp lửa thời gian"...
    DVD xin góp một bài, tạm gọi là đồng cảm, xin chúc anh an lành, hồn thơ mênh mang...
    ***


    Cõi Tình

    Hồn ta
    Tiếp tục phiêu linh
    Bay vào sương khói
    Cõi tình mênh mông...
    Lãng đãng...
    Chấp chới...
    Tầng không!
    Mờ mờ...
    Tỏ tỏ...
    Có?
    Không?
    Dáng "Người"!

    dovaden2010

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cảm ơn Đỗ Văn Đến đồng cảm và lưu thơ . Chúc chiều vui bạn nhé !

      Xóa