VINHTHIENTUONG.BLOGSPOT.COM HÂN HẠNH CHÀO ĐÓN CÁC BẠN !

Thứ Năm, 19 tháng 7, 2018

BẾN TÌNH CHIỀU

BẾN TÌNH CHIỀU

(nđt-ltvt-ntvv-nv)

Nắng ngã chiều tan cổ độ buồn
Con đò bỏ lại bến hoàng hôn 
Sầu chan kẽ mắt ngày mưa cuộn
Mộng rã hồn đêm buổi gió luồn
Kỷ niệm năm nào theo lũ cuốn
Ân tình thuở nọ xoáy dòng tuôn
Ngồi suy nghĩ thấy lòng thương tổn
Giữa lúc tình thơ để cạn nguồn ./.

LCT 19/07/2018

BÀI HỌA :
*****
Tường Vân
BẾN CHIỀU 

Chiều rơi tản mạn lá thu buồn 
Chạnh nửa tim khờ cậu biết hôn
Đã thấy đìu hiu ngày hạ vãn 
Còn nghe quạnh quẽ buổi mưa luồn
Thương mùa lá rụng lòng như cắt 
Nhặt cánh hoa sầu lệ bỗng tuôn
Bến lạ đêm hờn chân viễn khách
Mà con nước bạc mãi xuôi nguồn !

Tường Vân - 19/07/18
*****
Nguyễn Kim Oanhh
TRẢI LÒNG

Ngó bạn thơ đăng chẳng họa buồn
Ngôn từ ít ỏi lại thèm buôn
Vài phen pót ảnh rồi lo cuộn
Mấy độ còm lai cứ sợ thuồn 
Thổn thức tim hồng như gió cuốn
Rưng rưng mắt đỏ tựa sông tuôn
Thương mình tốt bụng mà hay thuỗn 
Lắm lúc tày hay sợ sập nguồn
*****
Hữu Thiên
BÓNG CHIỀU

Chiều nghiêng đuổi bóng nhạt mây buồn
Tuổi đã quên rồi thắm nụ hôn
Những buổi sầu vương hồn nắng cuộn
Từng đêm xót đọng cảnh trăng luồn
Trang đời cạnh ngõ chân triều cuốn
Nét chữ bên dòng góc biển tuôn
Lặng lẽ buông lòng nghe bất ổn 
Mà thương giọng trối đẩy xô nguồn..!

NL19/07/2018
*****
TƯỞNG VƠI NGUỒN!!!
Nhìn ra bãi vắng dạ vương buồn,.
Nhớ thuở ban đầu những nụ hôn...!
Bữa ấy bên đồi mây nổi cuộn,
Ngày kia cạnh suối bão xô luồn!
Ơ hờ mỗi bận ghê dòng cuốn,
Thảng thốt bao lần sợ lũ tuôn,
Lặng lẽ đêm tàn nghe sức tổn,
Dòng thơ tắt nghẹn tưởng vơi nguồn!!!
*****
Đinh Vĩnh Long
VÌ SAO THẾ EM
Nhiều đêm nghĩ lại quá đau buồn
Chẳng rõ sao nàng chối nụ hôn
Chỉ thấy căm hờn như bão cuộn
Rồi trông oán giận ngỡ mưa luồn
Đành quăng kỷ niệm theo dòng cuốn
Vội ném ân tình để lũ tuôn
Một quãng thời gian lòng bất ổn
Giờ mong gặp kẻ mới xa nguồn
*****
Ngọc Dũng
THU VẮNG 


Chiều thu lá rụng cảnh thêm buồn
Bởi tiếng dương cầm lưỡng lự tuôn
Mộng cũ còn vương ngoài mé cửa
Tình xưa vẫn đọng phía trong nguồn
Xoay đời quạnh quẽ mong người ấp
Khiến não ưu sầu vọng kẻ hôn
Giữa ánh trăng tròn say tửu nặng
Buồng tim buốt lạnh chẳng ai luồn.

Lê Ngọc Dũng
*****

BIỂN VẮNG

Thuyền đi bến cũ lại thêm buồn
Để những âm đàn gói lệ tuôn
Biển lớn mưa làm cơn sóng cuộn
Trời cao gió đẩy rặng mây luồn
Lồng hai mặt nước sầu khung cửa
Cắt nửa khoang lòng nẫu nụ hôn
Quạnh quẽ trời xanh hờn tủi cuốn
Trầm tư khoảnh khắc cũng trôi nguồn

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét