BIỂN VÀ EM
Biển hát cùng em tiễn vội chiều
Con thuyền bỏ bến cuộn dòng xiêu
Vần thơ ngủ muộn buồn chăn chiếu
Chén tửu phiền đêm lạnh nhiễu điều
Kệ ảnh vô hồn thương dáng liễu
Mâm mồi thất lễ đợi người yêu
Bàn tay một thuở từ nay thiếu
Cũng bởi vì dây tuột cánh diều ./.
LCT 25/12/2017
BÀI HỌA :
*****
DẠ BUỒN
Đìu hiu sóng vỗ biển hoang chiều
Một bóng bên trời nắng đổ xiêu
Lặng lẽ trông thuyền sầu lắm chuyện
Âm thầm ngó bến khổ bao điều
Lơ mơ trăng ngủ ru bờ liễu
Lãng đãng sương gieo dỗ mộng yêu
Giục giã canh tàn sầu quạnh chiếu
Lời thương mãi đó dạ buồn hiêu
Hương Thềm Mây
(GM.Nguyễn Đình Diệm).
25.12.2017
*****
SỢI TÌNH
.
Trùng khơi tím lịm cảnh ban chiều
Ngật ngưỡng thi sầu ngả bước xiêu
Nẫu dạ ngày qua cùng mảnh chiếu
Buồn thân buổi lại với vuông điều
Sương còn cợt nhả bông nhành liễu
Gió đã lơ là nẻo mộng yêu
Tưởng lũng tình nông lùa sợi thiếu
Nào hay mãi đặng thả con diều
.
Trung Nhẫn 25/12/2017
*****
BẤT LỰC….
Vừa nghe ả gợi khẽ ban chiều
Sẩm tối anh chàng dạ bỗng xiêu
Vội lẻn liền sang nằm giữa chiếu
Thầm mong sẽ được thỏa bao điều
Ngờ đâu hắn chạm hờ thân liễu
Đã thấy tâm buồn cạn tuổi yêu
Ngẫm lại bồi dương mình chẳng thiếu
Mà sao nỡ vội đứt thân diều..!!?
Nguyễn Châm - 251217
*****
Hữu Thiên
TIẾC CỦA
Mạ đề
Lần khân nhử mãi mới sang chiều
Đã biết cưa người cận đổ xiêu
Bỏ vội bên đường than những lúc
Rào nhanh cả ngõ tiếc bao điều
Non lòng vẫn thích ôm lời mộng
Nửa dạ nhưng thèm dỗ tiếng yêu
Lỡ chuyến bay cùng đau nhạn biển
Nàng không sức đợi phải bung diều..!
NL 25/12/2017
*****
Dư Âm
BIỂN BUÔNG CHIỀU!
Trầm ngâm dõi biển lặng buông chiều,
Những buổi ban đầu dạ mới xiêu!
Vẫn tưởng ngày sau cùng một chiếu,
Nào hay dạo ấy nảy bao điều!
Luôn màng ngóng đợi thân ngà liễu,
Mãi vọng trông chờ vẻ dấu yêu!
Hụt hẫng nghe chừng ngơ ngẩn thiếu,
Buồn vương tựa thể... mất con diều!!!
*****
Truong Thanh Son
CHẲNG CÒN EM
Đời ta chỉ tợ áng mây chiều
Lạc nẻo cung tình bước ngã xiêu
Những bận sầu côi cùng mảnh chiếu
Nhiều khi quạnh quẽ với bao điều
Thân tràn khắc khoải thèm hương liễu
Thể đẫm ưu sầu mộng dáng yêu
Mãi ủ niềm mơ vì dạ thiếu...
Đài trang... đã đảo cánh theo diều
DTN Truong Thanh Son
*****
Đinh Vinh Long
BIỂN TRÀO
Biển động hồn em rũ những chiều
Bên đường bóng lẻ dáng xiêu xiêu
Triều dâng bão tố lo nhiều thứ
Sóng cuộn sương giăng sợ đủ điều
Mắt lệ hoen nhòe vì trộm nhớ
Môi hồng tím nhạt bởi thầm yêu
Đường xưa lặng lẽ anh nào biết
Gió đã mang đi một cánh diều
Đinh Vĩnh Long
*****
Dinh Tuan Minh
EM VÀ BIỂN
Chàng ra biển lớn lúc mưa chiều
Lối nhỏ em về bóng đổ xiêu
Định dặn vài câu không nhớ nỗi
Rồi ghi mấy chữ chẳng nên điều
Trùng dương cuộn sóng như lòng nhớ
Biển cả dâng trào tựa tiếng yêu
Lặng lẽ bên bờ trông biển vắng
Tàu xa khất bóng một con diều
Đ.T.M
*****
MỘNG VỠ
Hoàng hôn phủ tím lạnh ban chiều
Một thoáng mơ về bỗng đổ xiêu
Biển rộng chưa bằng mang lắm nỗi
Rừng sâu chẳng đặng chứa bao điều
Dù cho gió đã không lời hẹn
Vẫn ở ta còn một tiếng yêu
Ngỡ tưởng mây về gom nước tụ
Đâu hay vỡ mộng dứt dây diều ./.
______Huan Tran 25-12-2017
*****
Hà Ngân
ỐM VÀ MẬP.
Chàng đi vội vả lúc ban chiều
Lẻ bước em về bóng đổ xiêu
Gối chiếc từ nay đành chịu tiếng
Mền đơn tháng lại sẽ mang điều :
- " Thân ù bởi vậy người ta ghét
- xát mập nên là nẫu chẳng yêu "
Thử hỏi anh nào mê vợ ốm
Rờ vô xẹp lép giống con diều...?
*****
SÓNG LÒNG
( bài hoạ )
Phù sa sóng cuộn đỏ loang chiều
Rặng liễu im lìm nắng đổ xiêu
Dõi buổi phong trần trơ dáng kiệu
Vùi thân viễn xứ rạc thung điều
Anh hùng mãi vọng hào quang chiếu
Kẻ sĩ mơ hoài bóng nguyệt yêu
Ngẫm sự nhân tình ai có hiểu
Vì đâu bão nổi lạc dây diều ?
Nguyễn Hưng 25/12/2017
*****