TÌNH CHIỀU
Đã mấy mùa xa chẳng được gần
Nay về lá đổ ngập đầy sân
Người đi vạt nắng vừa qua ngõ
Kẻ đến hoàng hôn cũng lịm dần
Vẳng tiếng chuông chiều buông chậm rãi
Vang làn sáo muộn thả dài ngân
Hồn trăng chết giữa dòng thu mộng
Cả chén sầu rơi vỡ một lần ./.
LCT 30/03/2017
BÀI HỌA :
*****
ĐÊM SẦU
Đêm nghe khúc dế tấu xa gần
Lác đác vàng rơi lá đổ sân
Bến mộng người đi sầu thấm ngõ
Tình mơ kẻ vắng nhớ lay dần
Tình đau chưa cạn còn lưu chảy
Nổi khổ chưa rời mãi vọng ngân
Đã biết nhân duyên là số phận
Nhưng hồn vương vấn lụy bao lần!
GM.Nguyễn Đình Diệm
30.3.2017
*****
Cuộc tình buồn
Vì quên bóng nhạn bỏ hôm gần
Lá rụng ven thềm giữa khoảng sân
Xóm nhỏ ngày xưa hờn lạnh lẽo
Tình riêng buổi ấy nhạt xa dần
Bao mùa phượng vỹ buông mành đỏ
Mấy vụ ve sầu đã đổ ngân
Ngọn gió canh trường ru liễu ngủ
Còn ta lặng nhớ phải bao lần..!!
Nguyễn Lâm 30/3/ 2017
*****
BÓNG THỜI GIAN
Chiều thôi góp nữa chút vui gần
Vẫn đó buồn xa ngập ngụa sân
Mắt sáng hồn nhiên mờ mịt hẳn
Tình trong thánh thoát nhạt phai dần
Vườn trăng lịm lặng không màu ánh
Ngọn trúc bơ phờ chẳng tiếng ngân
Gió quẩn quanh về thung lũng đuối
Cố vùng vẫy thoát,dẫu bao lần…
Lý Đức Quỳnh 30.03.2017
*****
KHUNG TRỜI KỶ NIỆM
Còn thương kỷ niệm bốn năm gần
Nhớ mãi khung trời phượng đỏ sân
Tiếc chuỗi xuân thì đang lịm hẳn
Thương thời tuổi mộng cứ trôi dần
Thu chiều lá đổ tơi bời rụng
Hạ vãn ve sầu rả rích ngân
Một cõi em về sao vắng bặt
Đường khuya độc bước những đêm lần...
Tường Vân 30/3/17