VINHTHIENTUONG.BLOGSPOT.COM HÂN HẠNH CHÀO ĐÓN CÁC BẠN !

Thứ Sáu, 25 tháng 3, 2016

VỠ MỘNG



VỠ MỘNG

Mấy dặm sơn khê vỡ mộng trần
Nay về núp bóng cõi phù vân
Đời nghiêng có vợ lo tần tảo
Vận lỡ còn con đỡ nợ nần
Gánh nặng sông hồ cha mẹ gởi
Mang tình đất nước tổ tiên phân
Ngồi xem lũ trẻ khôn thành khốn
Đĩa lớn mâm to đứng chọn phần ./.


LCT
25/3/2016

Thứ Năm, 24 tháng 3, 2016

ĐỜI CHA



ĐỜI CHA

Quanh năm một bóng với con đò
Vất vả trăm bề vạn nỗi lo
Sớm nắng trầm tư dòng nước đục
Chiều mưa mặc tưởng cảnh thân cò
Sương buồn phủ kín miền trăng mộng
Gió lạnh bao trùm chốn khỉ ho
Gánh nặng còn nghiêng đời tạm bợ
Trần ai mỏi bước dẫm chân dò ./.

LCT
24/3/2016
BÀI HỌA :

ĐỜI MẸ
Thấp thoáng đằng xa một chuyến đò
In hình dáng mẹ có khi no
Bàn chân cát bụi phơi đồng lúa
Nhịp bước trần ai rũ cánh cò
Khắc khoải thèm nghe từng giọng nói
Đìu hiu muốn được những câu hò
Vòng tay ấp ủ tình thân mẫu
Biển rộng sông sâu chẳng thể dò..

LienNguyen
-
Thân mẹ
Không màng lặng lội với âu lo
Lận đận nuôi con mỗi chiếc đò
Những buổi mưa dầm buồn cánh vạc
Bao ngày nắng đổ rũ thân cò
Rừng thiêng mịt tối vùng chim hót
Nước độc lu mờ lối khỉ ho
Sắn cháo qua ngày còn đếm bữa
Đời mòn mỏi gối bước luôn dò
Nguyễn lâm 24/3/2016
GÃ CHÈO ĐÒ

Thư thả bên sông một bóng đò
Ngày thì ca hát tối nằm " ho " 
Khi say chén rượu cùng con nước
Lúc đắm vần thơ với cánh cò
Dẫu sóng xô bờ tâm chẳng quảng
Dù thuyền tách bến dạ nào lo
Đời người sớm nắng chiều mưa vậy
Gã vẫn điềm nhiên bước dẫm dò !

Mùa Thu 24/3/16

Đối họa cùng Lãng Quên

ÔNG LÁI ĐÒ

Thấp thỏm bên sông một bóng đò
Cơm chiều chưa có nỗi sầu lo
Con thơ bụng đói nằm rên rỉ
Vợ dại chờ ăn thẳng cổ cò
Chán buổi sông buồn khách lại vắng
Phiền hôm sóng dữ chủ ngồi ho
Chiều tan muốn bỏ về nhưng lại
Không thể nhấc lên nỗi cặp giò ./.

LCT
24/6/2016
Bài họa của Hà Thu

CHẠNH ĐÒ

Bẻ lái về đâu hỡi bóng đò
Chiều nay nước ngập chẳng buồn lo
Còn neo mải miết trời dông đó
Cứ mãi chèo thôi bước dẫm dò
Kẻo gió se luồn thân nhiễm lạnh
Rồi sương thấm giọt khiến mình ho
Dòng buông nổi sóng dùng con nước
Lỡ thủy triều lên rã cánh cò .. 
HT
********************

CHA VÀ CON
Nặng nợ con thơ-một chiếc đò
Đường trần trăm nẻo vạn điều lo
Đôi bờ qua lại ..dòng trong đục
Dãi nắng dầm mưa...mỏi cánh cò
Chống mỗi đêm ngày đâu dám mộng
Chèo hoài không nghỉ cũng quên ho
Mong ngày hai bữa nhà no ấm
Phải gánh oằn vai ,bước dẫm dò!

Trần Văn Phụng 
*******************

THƠ NGUYÊN NHẬT

ĐỜI CHA cực lắm với khoang đò
NHẠT NẮNG,GIÓ CHIỀU cũng ráng lo
KHÓC MỘT DÒNG SÔNG...đời mãi đục
MƠ HOANG-VỠ MỘNG...phận như cò!
GÓC ĐÊM thao thức ,THƠ VÀ RƯỢU
BẾN VẮNG thăng trầm,chỗ khỉ ho
CẠN Ý -DỐC CHIỀU ,đời giả tạm
PHÔI PHA chậm bước,mỏi đôi giò!

Thi Dao Pham 
25/3/16

Thứ Tư, 23 tháng 3, 2016

CẠN Ý


CẠN Ý

Có lẽ không còn đủ ý thơ
Đành thôi cũng chịu biết sao giờ
Cơ chi lúa gạo mình đem nấu
Hoặc giả kim tiền kiếm chút xơ
Chữ nghĩa nào đâu như lá cỏ
Văn chương chẳng phải giống cây cờ
Điều quân khiển tướng ra xung trận
Nghĩ thế nên lòng cứ vẫn vơ ./.


LCT
23/3/2016

Thứ Ba, 22 tháng 3, 2016

NHẠT NẮNG




NHẠT NẮNG

Giọt nắng chiều rơi bến phủ phàng
Chân trời bóng ngã vệt buồn loang
Màn mây níu giữ bờ trăng lạnh
Sợi khói trôi xa ngọn lửa tàn
Bướm chợt tan bầy quên bãi cỏ
Ong vừa rã đám bỏ rừng hoang
Mình ta với cảnh đời mơ thực
Lạc bước chôn chân cõi địa đàng ./.

LCT
22/3/2016
*******
BÀI HỌA :

GÓC ĐỜI

Muốn hỏi người sau nỡ phụ phàng
Chôn vùi kỷ niệm bến chiều loang
Mang theo ước nguyện trong đêm vắng
Trả lại yêu thương cõi địa đàng
Để giấc mơ này dìm huyệt lạnh
Cho niềm mộng đó lịm hồn hoang
Rồi đây những chuỗi ngày xa thẳm
Với mảnh đời nghiêng chén rượu tàn !

Mùa Thu 22/3/16
********
Đối họa với Lãng Quên
TÌNH ƠI
Tình ơi chớ nỡ phũ cùng phàng
Mấy giọt men đời chảy thấm loang
Nửa mảnh hồn đau đêm giã biệt
Đôi dòng lệ đọng giữa canh tàn
Người về chốn ấy lòng xa vắng
Ta ở nơi này một bãi hoang
Gặm nhấm sầu thương khi gió trở
Còn bao lâu nữa tới thiên đàng ./
LCT
22/3/2016.

Thứ Hai, 21 tháng 3, 2016

PHÔI PHA






PHÔI PHA

Ta ngồi gọt giũa vần thơ
Trăm năm vốn đã bơ phờ tóc râu
Gói trong vạn cổ tình sầu
Len vào giấc ngủ từng câu bẽ bàng


Dốc chiều thả mộng đi hoang
Tình đang chấp cánh gió ngàn bay xa
Bàn tay run với chén trà
Đây bầu rượu đắng phôi pha cùng người

Đang khi dở khóc dở cười
Ba chìm bảy nổi tay người buông lơi
Sao không nói đặng nửa lời
Để câu vàng đá xa rời vòng tay

Ngày tàn say lại hoàn say
Còn đâu để muốn giãi bày cùng nhau
Nước đang cuộn lấy chân cầu
Người buông tay thả tình sâu đáy hồ

Đêm này cạn chén hư vô
Minh ta lặng ngắm xô bồ lẻ loi
Cúi đầu vào đáy ly soi
Thấy mình một bóng đang ngồi vớt trăng

Ta em vốn dĩ nhập nhằng
Dòng đời khập khiểng còn chăng hỡi người
Bến tình sóng vẫn chơi vơi
Người đây ta đó vùng trời thế gian

Hỡi đêm lộng gió mây ngàn
Cho ta níu cánh đại bàng bay theo
Bến đời vốn đã cheo leo
Làm thân trâu ngựa phận nghèo chẳng tha

Mong vui với cõi ta bà
Một mình ta với trăng ngà cùng say
Chén đời phủi sạch bàn tay
Rằng ta chẳng muốn đọa đày đời nhau ./.

LCT
21/3/2016

Chủ Nhật, 20 tháng 3, 2016

LIỆU CÓ CÒN AI ?


LIỆU CÓ CÒN AI ?

Nào ai hiểu thấu được lòng ta
Giữa chốn phù vân vốn nhạt nhòa
Mảnh áo phong trần nay rũ sạch
Manh tình bụi bặm cũng rời xa
Thềm khuya khói thuốc vàng tay ngấm
Gác vắng sương giăng phủ trắng ngà
Bếp lửa còn thơm mùi cỏ cháy
Đâu rồi cảnh cũ bướm và hoa ./.


LCT
20/3/2016

BÀI HỌA :

CÒN NHỚ KHỒNG
Ai đó có còn nhớ đến ta
Hay mê cảnh mới để phai nhòa
Tình xưa theo gió bay xa mãi
Nghĩa cũ nương dòng chảy cách xa
Gát vắng đêm này mang nỗi nhớ
Núi cao ngày ấy ngắm trăng ngà
Bếp hồng thêm đượm tình nồng ấm
Có biết nơi này bướm nhớ hoa
Như Quân 20/3/2016

Đối họa cùng Như Quân 
NHẠT NHÒA

Tay vàng khói thuốc nám hồn ta
Viễn vọng trăng treo đỉnh núi nhòa
Bóng nhạn tan chiều bay vội vã
Mây buồn bỏ nắng để đi xa
Ngồi suy tưởng hận tình đôi ngã
Nghĩ vẫn vơ thương sóng mắt ngà
Họ đã say mùi hương gió lạ
Góc vườn úa nhạt cả mùa hoa ./.

LCT
20/3/2016
****************

SỐ HÈN 
Cha chờ Mẹ đẻ tấm hình ta 
Nữa kiếp ngồi trông mắt lệ nhòa
Đột xuất người thương lơ đâu mất 
Vô tình bạn tốt tránh đi xa 
Vì hồn lãng tử mơ sao biếc 
Bởi trí phong sương mộng gương ngà 
Rút cuộc nghèo hèn rờ túi cháy 
Ai còn quý chuộng để thăng hoa ?
HH
***************
TRỐNG VẮNG

Mình đâu có hiểu dạ người ta
Thấy đẹp quay ngang ,bóng cũ nhoà
Nghĩa ái nhiều năm giờ rũ sạch
Ân tình một thoáng đã rời xa
Phòng khuê lạnh lẽo hồn đau rả
Nhà cũ cô đơn phủ vóc ngà
Nệm gối còn vương tình lửa cháy
Tan rồi hạnh phúc Bướm cùng Hoa!

Trần Văn Phụng 
20/3/16
****************

ĐÊM LẺ

Dõi ngắm trăng mờ ta với ta
Đêm rơi gió lạnh cánh sao nhòa
Sương giăng với áng mây lãng đãng
Tối phủ buông cùng bóng đóm xa
Lắm nỗi chen thân sầu héo úa
Bao niềm dột ủ mắt mi ngà
Tàn khuya rạng lúc bình minh trở
Nhạt sắc rã rời như xác hoa...

HT

****************

Liệu có còn ai hiểu được ta?
May ra chỉ có lão trời già
Bao năm bươn chải đời trong sạch
Khắp chốn phong trần ác tránh xa
Đốt thuốc vàng tay suy nghĩ ngấm
Lo buồn bạc tóc đớn đau hoà
Người đi tắt lửa lòng không cháy
Lối nhỏ đi về một xác hoa!

Thi Dao Pham 
20/3/16

Đối họa cùng Huong Hoài,Trần Văn Phụng , Hà Thu và Thi Dao Pham 
OÁI OĂM

Canh dài vắng vẽ một mình ta
Trong cõi vô ưu giọt lệ nhòa
Nhớ lại đêm tàn hơi nghiệt ngã
Thương lần cạn chén rượu đi xa
Vầng trăng khỏa lấp vì sao lạ
Lối mộng vùi sâu bóng nguyệt ngà
Mỏi bước chân trần nông nỗi quá
Nhưng đời ước đủ nắng cùng hoa ./.

LCT
20/3/2016

Thứ Bảy, 19 tháng 3, 2016

DUYÊN THƠ


DUYÊN THƠ

Chẳng phải khoe khoang mấy chữ khờ
Chỉ vì duyên nợ với nàng thơ
Buồn em lục bát đành dang dở
Nhớ chị đường thi lại thẫn thờ
Có những đêm ngồi nghe gió thở
Hay lần ngòng đợi ngắm trời mơ
Hồn trăng cũng thấm vào trang vở
Chép lại thành câu kỷ niệm chờ ./.

LCT
19/3/2016
************
BÀI HỌA :


CÙNG THƠ
Lạc bước trần gian mãi khạo khờ
Thôi thì xếp chữ gọi là thơ
Như nhiều mắm muối ngày cơm bữa
Tựa chút đèn hương tối điện thờ
Trước để nhờ vui mà sống thực
Sau rồi bỏ tủi chẳng ngồi mơ
Thả hồn trầm bổng theo vần điệu
Được vút lên mây,hết nhọc chờ…
Lý Đức Quỳnh 19.3.2016

Thứ Sáu, 18 tháng 3, 2016

DỐC CHIỀU


Họa bài TA CÒN của Quỳnh Lý Đức



DỐC CHIỀU
(Nđt)

Mỏi bước chân chiều những mộng mơ
Hồn trăng thuở ấy đọng ven bờ
Men đời lãng tử còn chưa thấm
Mẻ rượu phong trần đã muốn ngơ
Chạnh nỗi lòng đau đêm gió trở
Buồn tâm sự vỡ tối mây mờ
Bên đèn lả ngọn ngồi trau chuốt
Gởi gắm tình qua mỗi giọt thơ .

LCT
18/3/2016
******
BÀI XƯỚNG :
TA CÒN
(Ngũ Độ Thanh)

Xa rồi mộng ủ đón thuyền mơ
Cuộc lữ buồn tênh chẳng bến bờ
Sóng vỗ muôn trùng đêm trở lạnh
Mây vờn cửa nguyệt bóng ngồi ngơ
Đào nguyên khép lại mùa giai ngẫu
Địa phủ về qua lối huyễn mờ
Trả hết ân tình xưa đã nợ
Ta còn chữ xếp nhạt nhòa thơ !

Lý Đức Quỳnh
******
bài hoa :

DỐC CHIỀU
(y đề, nguyên vận)
---------------------
Chiều tà mỏi gót với niềm mơ
Mộng nguyệt còn đây đọng bến bờ
Vị sống anh hào chưa đủ thấm
Hương đời tuấn kiệt đã thừa ngơ
Sầu tâm cả gió đêm trăn trở
Héo dạ tràn mây tối mịt mờ
Thắp lửa soi lời văn chải chuốt
Lòng yêu gửi trọn nghĩa tình thơ...
18/3/2016
Lê Ngọc Kiên



















Thứ Năm, 17 tháng 3, 2016

ĐẾM THỜI GIAN

ĐẾM THỜI GIAN

Biệt xứ từ khi mẹ sáu lăm
Nay trăm lẻ bốn đã yên nằm
Manh đời nợ bám dày vai áo
Mảnh phận duyên tàn phủi gối chăn
Mượn chữ đường thi vùi biển ảo
Nhờ câu lục bát níu trăng rằm
Đêm cùng chén rượu tìm quên lãng
Đếm những vui buồn trả tháng năm ./.

LCT
17/3/2016
******
BÀI HỌA :

ĐỜI VIỄN XỨ

Xuôi miền viễn xứ thuở mười lăm
Nhưng vẫn hoài thương một chỗ nằm
Bởi kiếp phong trần còn lẻ bóng
Nên đời lữ thứ vẫn đơn chăn
Người ru giấc mộng từng đêm vắng
Ta dệt vần thơ những tháng rằm
Để nhặt sao trời đan tóc rối
Cho tròn ước nguyện đến trăm năm !

Mùa Thu 17/3/15

Thứ Tư, 16 tháng 3, 2016

GÓC ĐÊM


GÓC ĐÊM

( Họa bài Duyên Thơ của Nguyễn Ngọc Liên có đổi vận nên không đưa bài xướng vào )


Tiếng sáo lưng trời lộng gió ngân
Đêm nay cạn nốt chén phong trần
Cay tràn khóe miệng lời gian dối
Đắng ngậm trong lòng chuyện thế nhân
Mấy giọt men sầu tuôn chảy mãi
Từng phiên ủ mộng cứ vơi dần
Vui buồn lẫn lộn nào ai biết
Khập khiểng quanh hè mỏi bước chân ./.


LCT
15/3/2016

Thứ Ba, 15 tháng 3, 2016

NỔI LOẠN



NỔI LOẠN

Hôm rồi mất ngủ mở "phây" coi
Điện thoại đưa đây ! Mụ ấy đòi
Tiến thoái lưỡng nan đành phải chịu
Không đường thoát hiểm thế là toi
Dòng tin ngọt xớt lời ăn nói
Tiếng gọi anh ơi quá mặn mòi
Lửa loạn xây thành đêm bát quái
Lên giò xuống chỏ đấm rồi loi ./.


LCT
15/3/2016

Thứ Hai, 14 tháng 3, 2016

THƠ & RƯỢU



THƠ & RƯỢU

Giống lũ thiêu thân bám mãi đèn
Ta giờ ngụp lặn với hồn men
Nhiều khi nổi loạn ngồi khua trống
Có bữa lên cơn đứng thổi kèn
Vợ một đôi buồn che mặt khóc
Con bầy chục đứa vỗ tay khen
Chiều qua cạn túi lòng trăn trở
Bỏ cái hư danh đổi lấy hèn ./.


LCT
14/3/2016

Chủ Nhật, 13 tháng 3, 2016

KHÓC MỘT DÒNG SÔNG



KHÓC MỘT DÒNG SÔNG


Mai ta sẽ lại xuôi miền
Về thăm Quảng Trị nhân duyên một thời
Ngồi nghe tiếng mẹ ầu ơi
Ru con nằm dưới sông chơi vơi buồn


Thuyền tình đậu bến trăng suông
Có nghe da thịt rã luồng đáy sông
Gió đưa sóng cuộn phập phồng
Mà nghe tím ngắt cõi lòng người xưa

Chiều tàn trắng cả màn mưa
Dòng sông dậy sóng gió lùa lá trôi
Nghe đau tiếng thở một thời
Chiến chinh dẫu đã xa vời từ lâu

Mẹ ngồi gặm miếng khoai sâu
Khóc con gối cả nỗi sầu bao đêm
Hoàng hôn lá rụng bên thềm
Con đò trở giấc bến chìm bóng trăng

Sương đêm mắy sợi nhập nhằng
Than thân trách phận băn khoăn nỗi đời
Tình vùi theo nước sông xuôi
Ngậm đau nhìn bóng trăng rời đỉnh non

Tìm trong ký ức mõi mòn 
Đáy sông còn đó bầy con khốn nằm
Đôi bờ sóng gợn lăn tăn
Thuyền ai vỗ nốt la thăng gợi buồn

Bến chiều tím sắc hoàng hôn
Ngồi nghe gió hát nửa hồn thương đau
Sông xưa ai bỏ công đào
Chôn vùi số phận biết bao con người

Đành rằng để nước cuốn trôi
Mà sao vẫn thấy nghẹn lời đắng cay
Canh đời phút chốc trắng tay
Nhìn dòng Thạch Hãn lòng quay quắt buồn ./.

LCT
13/3/2016

Thứ Bảy, 12 tháng 3, 2016

GIÓ CHIỀU


GIÓ CHIỀU

Gối mộng từng đêm đắm ngọt bùi
Bây giờ đặc quánh những buồn vui
Người ôm xác lá vàng thu cuối
Kẻ bỏ rừng hoang nắng hạ vùi
Nửa mảnh trăng tàn neo bến lỡ
Đôi dòng nước cạn cuốn bờ lui
Chiều rơi gió thổi buồn heo hút
Ngọn sóng trào dâng cứ đẩy lùi ./.

LCT
11/3/2016

BÀI HOA :

BÓNG CHIỀU
Mượn ngọt bao năm để chuốc bùi
Bơ phờ cuộc sống lặng tìm vui
Sông tình sóng cuộn thân hoài đắm
Bóng lữ trần lay phận cũng vùi
Bảng lảng bèo mây dòng nước dạt
Im lìm bọt biển bãi triều lui
Hoàng hôn rụng xuống từng vô vọng
Trước vực thời gian bước đã lùi !
Lý Đức Quỳnh




MẶT TRỜI ĐÊM
(thơ họa)

Mấy mảng sương giăng phủ đỉnh mù
Nghe dòng suối hát tựa lời ru
Trăng soi đáy nước tìm hoang dã
Sao lặn chìm trong chốn ngục tù
Biển sóng rộn ràng đau tiếng thở
Mây đùa lặng lẽ xé hồn thu
Mùa mưa sót lại vài tia hắng
Đêm cũng trôi vào cõi mộng du ./.

LCT
12/3/2016

BÀI XƯỚNG :
LẠC LÕNG

Chiều rơi lành lạnh dốc sương mù
Bất chợt nghe thèm điệu hát ru
Giấc ngủ còn nghiêng đời tạm bợ
Trần gian vẫn nặng kiếp ao tù
Lời yêu chẳng ấm đêm vào Hạ
Dấu ái chưa nồng buổi cuối Thu
Gửi chút tình riêng miền dĩ vãng
Nghe hồn lạc lõng chốn phiêu du...!

Mùa Thu 10/3/16

Thứ Năm, 10 tháng 3, 2016

NGHIỆN ẢO



NGHIỆN ẢO

Mở mắt lân la tới xó này
Chân trời góc bể chẳng hề hay
Điêu ngoa mấy chữ thằng khôn dạy
Xảo quyệt vài câu tụi khốn bày
Nửa miếng cơm thừa con mụ háy
Chừng ly rượu nhạt lão vờ say
Thế gian lắm kẻ lòng không đáy
Ta cứ vui chơi bỏ tháng ngày ./.


LCT
10/3/2016