LÃNG DU
Quàng xiêu chạm những dấu chân buồn
Bóng đổ loang tường ngã rập khuôn
Dãy phố còn say tình ngủ muộn
Hàng hiên vẫn mộng sóng ru hồn
Canh đời chén thả men sầu cuộn
Nửa kiếp môi tràn lệ vỡ tuôn
Lỡ để đời trong bầu rượu cuốn
Nào hay chớp bể đợi mưa nguồn ./.
LCT 07/11/16
BÀI HỌA :
*****
NỖI NHỚ MÙA ĐÔNG
Mỏi gót chân hoang lạc cõi hồn
Nghe đời ngập ngụa giữa lằn khuôn
Men cay đọng lại suy thành oán
Chén đắng nâng lên ngẫm để buồn
Gác vắng bơ phờ mưa đẫm giọt
Đêm trường nức nở lệ sầu tuôn
Ngoài kia gió chuyển mùa đông lạnh
Nỗi nhớ vì đâu chẳng ngọn nguồn !
Tường Vân 7/11/16