KHU PHỐ MÙA ĐÔNG
Con phố buồn vừa khoác áo mùa đông
Đời trầm mặc như dòng sông phẳng lặng
Bến hoàng hôn đan xen vài sợi nắng
Tiếng thơ ai xa vắng giữa khoang chiều
Ngày nhạt nhoà như vạt nắng hoang liêu
Tình hờ hững tựa cánh diều không gió
Mộng sầu vây những đêm dài vàng võ
Em đơn côi lối nhỏ thẩn thơ về
Người gối sầu bên chén rượu u mê
Kẻ đau đớn giữa đôi bề thương nhớ
Khói vàng tay thuốc môi tàn cháy dở
Góc suy tư hoang vỡ ước mơ buồn
Vó ngựa chiều dẫm nát cõi càn khôn
Con mưa nhỏ chập chờn chao bãi sóng
Tình lữ thứ ru đời trong cõi mộng
Đem câu thơ đan võng thế gian nằm
Chén rượu buồn mơ ký ức xa xăm
Đêm khuya khoắt nhọc nhằn men ái ố
Đời bạc bẽo cuộc tình trường hỷ nộ
Cơn sân si ham hố nghĩa gian trần
Dấu lụa là như cơn gió phù vân
Đời ác mộng bám bụi trần nhơ nhuốc
Ngửa bàn tay vết da sần gầy guộc
Nghe con tim đau buốt cõi nhân tình
Thôi cũng đành chút được mất hư vinh
Xin trả lại cuộc hành trình dang dở
Ngày đã chết xin chôn cùng quá khứ
Bến nhân gian thi lữ có vui gì ./.
LCT 22/10/2019
BÀI HOẠ :
*****
BẾN SÔNG TRĂNG
Nửa mảnh trăng tàn soi bước chân đi
Con đường vắng ôm ghì thân cô quạnh
Buồn lầm lũi run đôi vai đêm lạnh
Nửa hồn hoang gột rửa ánh trăng sầu
Đêm lạc loài đưa giấc mộng về đâu
Ai nhìn thấy sắc màu hoa tim vỡ
Tay ôm lấy nửa cuộc tình dang dở
Buồn ngậm ngùi duyên lỡ chuyến đò xa
Biết nói gì khi tình đã phôi pha
Niềm thương nhớ nhạt nhoà theo ký ức
Những đêm hoang nhói đau quanh lồng ngực
Ta chơi vơi thao thức với men sầu
Đời lạnh lùng như cơn nắng qua mau
Ai biết được trăng sầu bao năm nữa
Người đã xa chỉ còn đây một nửa
Rượu ly bôi chan chứa van đêm buồn/
NPP 22/10/2019
*****
HOANG CHIỀU
Em bây chừ như thể lá vào đông
Từng chiếc cứ rơi dần trong tĩnh lặng
Ngày lẻ loi nghiêng trôi cùng vạt nắng
Đếm thời gian chầm chậm lướt hiên chiều
Mùa thu buồn nên cảnh cũng hoang liêu
Con phố cũ...ai trong chiều lộng gió...
Dư âm xưa... Vẫn còn vương đây đó...
Lá rơi theo một bóng nhỏ đi,về...
Người đi rồi! Gom hết cả đam mê...
Phương trời mới bỏ câu thề xưa cũ ...
...
Xin một lần nhớ về nơi quá khứ...
Bến sông xưa... Cô lữ sắt se buồn!
Dung Nguyen
*****
Sao tình này day dứt mãi không nguôi
Xin đời hãy chôn vùi theo năm tháng
Em đi mãi đến xa rồi khuất dạng
Anh bao giờ mới quên hết sầu cay
Đông đã về gió cũng rót heo mây
Còn chiếc lá vết thương đầy cũng rớt
Chiều nay đón cơn mưa dày không ngớt
Mà anh thì chẳng bớt nỗi niềm đau .
*****
TRÁI TIM MÙA ĐÔNG
Thu mãn rồi trời đã chuyển sang đông
Cơn gió bấc thổi qua đồng hoang vắng
Làn khói rạ tỏa chen cùng sương trắng
Giọng hò ơ nghe văng vẳng trong chiều
Em đi về nơi ngõ lạnh cô liêu
Nghe thoang thoảng mùi hương điều trong gió
Trăng chênh chếch tựa mắt ai vàng võ
Ngóng người đi từ thuở nọ chưa về
Lời yêu nào ru khúc nhạc say mê
Và kỷ niệm ta hẹn thề thương nhớ
Giờ cách biệt để duyên này dang dở
Chỉ mình em phải lo sợ u buồn
Tuổi trăng tròn nào dạ đã lớn khôn
Đôi mắt chạm cũng nghe hồn dậy sóng
Rồi ai nỡ xa rời nơi bến mộng
Bỏ phòng loan một khoảng trống ai nằm
Buổi xuân về trông cánh nhạn xa xăm
Cho gối nhỏ lệ rơi chằm hoen ố
Trách Nguyệt Lão không dằn cơn phẫn nộ
Rẽ uyên ương cho lụy khổ duyên trần
Em ước mình hóa thành những áng vân
Đem mưa hạ xóa những phần nhem nhuốc
Xua nỗi khổ trên bờ vai gầy guộc
Để thời gian làm vị thuốc quên tình
Xa cảnh trần người hám lợi cầu vinh
Dẫu nhân thế có trêu mình gàn dở
Bao nỗi khổ bây giờ xin tống khứ
Bởi buồn đau níu giữ có hay gì..
HBL
23/10/2019
*****
Thương Hạ
HOANG LÒNG
Gió thu buồn cũng nhường chỗ nàng Đông
Mưa xối xả không gian như thầm lặng
Bến quê lạnh hôm nay không còn nắng
Tiếng lòng ai nức nở giữa canh chiều
Chiều mưa buồn con nước cũng hoang liêu
Lòng sóng dậy còn khoang thuyền no gió
Và cứ vậy "đêm bủa vây vàng võ"
Bão lòng giăng mù mịt lối em về
Anh vẫn say chốn vồn vã u mê
Em phó mặc rã rời khung trời nhớ
Lệ nhỏ giọt chôn mối tình dang dở
Chỉ riêng em ôm trọn giấc mơ buồn
Đời bể dâu biết đâu dại với khôn
Mưa gió phủ làm khoang thuyền chao sóng
Trong giông tố mới thương tình trong mộng
Gom thơ buồn đan gối đủ ta nằm
Vẫn mơ màng về giấc điệp xa xăm
Dưới giông bão tiếc một đời ái ố
Tình phụ bạc ấp trong lòng phẫn nộ
Cơn cuồng phong làm lấm bước phong trần
Giấc ân nồng bỗng như cõi phù vân
Làm sao giội mối duyên hờ nhơ nhuốc
Ta thương mãi tấm chân tình gầy guộc
Đi về đâu xa vắng hỡi nhân tình
An ủi lòng sống vùi giữa nhục vinh
Xin trả lại mối duyên hờ dang dở
Anh quay gót xin trả anh quá khứ
Nối tiếc chi ....luyến nhớ được những gì...
Hạ Thương 25/10/2019
Thương Hạ
HOANG LÒNG
Gió thu buồn cũng nhường chỗ nàng Đông
Mưa xối xả không gian như thầm lặng
Bến quê lạnh hôm nay không còn nắng
Tiếng lòng ai nức nở giữa canh chiều
Chiều mưa buồn con nước cũng hoang liêu
Lòng sóng dậy còn khoang thuyền no gió
Và cứ vậy "đêm bủa vây vàng võ"
Bão lòng giăng mù mịt lối em về
Anh vẫn say chốn vồn vã u mê
Em phó mặc rã rời khung trời nhớ
Lệ nhỏ giọt chôn mối tình dang dở
Chỉ riêng em ôm trọn giấc mơ buồn
Đời bể dâu biết đâu dại với khôn
Mưa gió phủ làm khoang thuyền chao sóng
Trong giông tố mới thương tình trong mộng
Gom thơ buồn đan gối đủ ta nằm
Vẫn mơ màng về giấc điệp xa xăm
Dưới giông bão tiếc một đời ái ố
Tình phụ bạc ấp trong lòng phẫn nộ
Cơn cuồng phong làm lấm bước phong trần
Giấc ân nồng bỗng như cõi phù vân
Làm sao giội mối duyên hờ nhơ nhuốc
Ta thương mãi tấm chân tình gầy guộc
Đi về đâu xa vắng hỡi nhân tình
An ủi lòng sống vùi giữa nhục vinh
Xin trả lại mối duyên hờ dang dở
Anh quay gót xin trả anh quá khứ
Nối tiếc chi ....luyến nhớ được những gì...
Hạ Thương 25/10/2019