VINHTHIENTUONG.BLOGSPOT.COM HÂN HẠNH CHÀO ĐÓN CÁC BẠN !

Chủ Nhật, 20 tháng 10, 2019

ĐOẢN KHÚC CUỐI

ĐOẢN KHÚC CUỐI


Trăng tàn bến lạnh cảnh về khuya
Vẫn một mình em khoá chẳng chìa
Cạn nỗi đêm cùng hương thuở ấy
Khơi niềm mộng với mảnh đời kia
Ngày ôm chén rượu sầu treo cửa
Nửa gối vần thơ hận rã bìa
Xếp những năm dài trăn trở phận
Cho vào đoản khúc cuộc tình chia ./.

LCT 20/12/2019
BÀI HOẠ :
*****
Loan Nguyen
DỆT MỘNG MÙA ĐÔNG

Cảnh gió chao làn giữa lối khuya
Cành tre rộn tiếng lũ chim chìa
Đèn treo lộng lẫy hàng hiên ấy
Nhạc trỗi tưng bừng nẻo phố kia
Ảm đạm người than ngồi níu cửa
Trầm tư kẻ khóc lại ôm bìa
Đêm vàng khói nhuộm lòng cô phụ
Kỷ niệm bao ngày chẳng muốn chia/

NPP 20/10/2019
*****
Thái Chung
BỞI VẤN VƯƠNG LÒNG 

Nguyệt đắm cùng thơ giữa sảnh khuya
Nhà neo ngõ vắng hỏi chi chìa
Châm trà thoáng đãng tình sâu nọ
Chuốc tửu tưng bừng nghĩa nặng kia
Dẫu tủi hàn vi gìn vẹn nếp
Dù vui phú vượng giữ nguyên bìa
Cơ trời định kiếp người bao cảnh
Bởi vấn vương lòng mãi nguyện chia.

0283 TC, 20/10/ 2019
Thái Chung 
*****
Đinh Vĩnh Long
EM Ở NƠI ĐÂU

Vội rút lui vì buổi đã khuya
Phòng xưa muốn trọ lão không chìa
Ôm sầu giữa cảnh hờn hiên ấy
Gánh tủi bên đời giận ngõ kia
Lặng lẽ nhìn trăng nhòa trước cửa
Đìu hiu dõi gió lạnh sau bìa*
Người ta bỏ hẹn lòng tan vỡ
Hận ái đang hồng cũng phải chia
*****
Dư Âm
TÌNH CỨ RẼ CHIA!

Trở lại bây giờ thấy đã khuya,
Phòng đơn kiếm mãi chẳng ra chìa!
Mong lần thoả mãn như ngày ấy,
Ước bận mê hồn thể bữa kia!
Những dạo buồn đeo gần cánh cửa,
Nhiều khi tủi đọng sát khung bìa!
Ơ hờ có vẻ duyên rời phận,
Mệt mỏi do tình cứ rẽ chia!!!???
*****


CHẲNG RẼ CHIA
Trở lại nơi này lúc đã khuya
Lần đi vội khoá để quên chìa
Hiên buồn lặng lẽ như ngày ấy
Ngõ vắng êm đềm tựa cảnh kia
Cứ thẩn thơ hoài bên cạnh cửa
Còn ngơ ngẩn mãi phía sau bìa
Nhưng rồi cũng phải đành im đợi
Cuộc sống thăng trầm chẳng rẽ chia.

Củu Long Giang. 20/10/2019

2 nhận xét:

  1. Em thăm chia sẻ thơ hay cùng anh đêm yêu thương anh nhé

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cảm ơn em ghé thăm . Chiều yêu thương em nhé Nguyễn Phượng phương

      Xóa