LỠ CHUYẾN
Trễ chuyến đò ngang trở lại đời
Xuân thì chín chục tuổi dần vơi
Chờ mai rộng cánh bay về biển
Đợi buổi dài tay sẽ đến trời
Điểm mặt thiên đình nuôi chó dữ
Xem lòng quỷ sứ chọn người chơi
Trần gian khốn quẩn đầy ung nhọt
Chúng chẳng còn lo giữ được lời ./.
LCT 10/10/2019
BÀI HOẠ :
*****
CẠN LỜI
Phòng đơn gác lẽ úa canh đời
Những giọt mưa tràn mãi chẳng vơi
Một ánh sao đêm chìm phía biển
Vài cơn gió tối rã chân trời
Nghe buồn chiếc lá dìu sương ngủ
Nghĩ đến con thuyền bỏ bến chơi
Chợt thấy thời gian dần ngắn lại
Ngày yêu cũng cạn tiếng im lời/
NPP 10/10/2019
*****
VÒNG XOÁY CUỘC ĐỜI
Dù sao vẫn ở lại bên đời
Dẫu chí tang bồng phải nhụt vơi
Buổi dõi nhân tình lay dậy đất
Ngày nghe thế sự trỗi rung trời
Đang sờ sững giận người quay trở
Lại đớn đau hờn kẻ lỡ chơi
Số phận vần xoay vầy tủi nẫu
Buồn đâu nỡ để nói day lời.
0276 TC, 10/10/2019
Thái Chung
*****
LỠ...
Đành quăng kỷ niệm xuống sông đời
Bởi sáu mươi ngoài lực đã vơi
Nát mộng tay dài bay giữa biển
Tàn mơ cánh rộng đảo lên trời
Đường xưa bỏ bữa nàng kêu dạo
Nẻo cũ quên chiều bậu nhắn chơi
Lẫn lộn vàng thau tình khó xử
Mờ duyên bạc nghĩa uổng bao lời
*****
Hà Ngân
CHỜ NGƯỜI
Có lẽ chờ anh đến cuối đời
Mà tình cảm ấy chẳng hề vơi
Nào quên những lúc vui bên biển
Vẫn nhớ lần kia hát giữa trời
Hẹn ước ngày về bên chàng thức
Thề nguyền bận đến dắt nàng chơi
Đợi nay tóc cũng gần như trắng
Họ trót đành quên tất cả lời
Nganha
*****
Cửu Long Giang
HỐI HẬN
Nhìn qua đã vượt nửa phiên đời
Bảy chục năm thừa vẫn thấy vơi
Sáng dõi con thuyền chao mặt biển
Chiều nghe thế sự đảo khung trời
Âm thầm nghĩ lại thời ham phá
Lặng lẽ trông về thuở dám chơi
Những nẻo đường qua đầy khó nhọc
Giờ đây hối hận chẳng ra lời!
Củu Long Giang. 10/10/2019
*****
Hà Ngân
CHỜ NGƯỜI
Có lẽ chờ anh đến cuối đời
Mà tình cảm ấy chẳng hề vơi
Nào quên những lúc vui bên biển
Vẫn nhớ lần kia hát giữa trời
Hẹn ước ngày về bên chàng thức
Thề nguyền bận đến dắt nàng chơi
Đợi nay tóc cũng gần như trắng
Họ trót đành quên tất cả lời
Nganha
*****
Cửu Long Giang
HỐI HẬN
Nhìn qua đã vượt nửa phiên đời
Bảy chục năm thừa vẫn thấy vơi
Sáng dõi con thuyền chao mặt biển
Chiều nghe thế sự đảo khung trời
Âm thầm nghĩ lại thời ham phá
Lặng lẽ trông về thuở dám chơi
Những nẻo đường qua đầy khó nhọc
Giờ đây hối hận chẳng ra lời!
Củu Long Giang. 10/10/2019
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét