CHÁN
Bụng buồn nên nhậu mãi không thôi
Đã ngoắc cần câu hết cả rồi
Từ sáng một mình dăm trái ổi
Đến chiều ba đứa chỉ đùm xôi
Vợ ngồi lảm nhảm ăn không nổi
Con chạy lăng xăng nuốt chẳng trôi
Cái sự tình đời nham nhở quá
Hỏi vui sao được hởi ông trời ./.
LCT
19/8/2015