TRONG TẦM MẮT
Nửa buổi ngồi nhìn cỏ lả lơi
Sương mai ảo ảnh bỏ bờ rời
Mờ trời biển cả mây đen thải
Ửng nẻo rừng già lửa đỏ rơi
Để kẻ thâu đêm sầu tửu cảm
Nên em hiểu cảnh tỏ tình mời
Tiền tài cửa ải thiên thu khổ
Tuổi trở về chiều phải xả hơi ./.
LCT 28/12/2O24
BÀI HOẠ :
*****
Tòng Trần
PHẢI CHIA TAY
Vì chàng bỏ chỉ phải xe lơi
Uể oải đôi khi củi lửa rời
Bởi ả lầm bầm nên biển nổi
Vì nàng lảm nhảm để non rơi
Lơ mơ chẳng nể cùng bằng tuổi
Lẩm cẩm luôn chê ở nửa đời
Khổ sở nhiều hồi không thể hiểu
Lòng buồn phổi thở khỏi ra hơi.
28/12/2024. (C.nữu và B.nữu)
*****
Phạm Niêm
THƠ:
----
Nhủ bạn niên già nhớ xả hơi.
Hòa chơi phú vịnh hữu kim mời.
Rời buông nhọc khó nhiều gian khổ.
Giữ lấy thanh nhàn an lạc thơi.
Dẹp mối ưu tư nguồn suối đạo..
Bình tâm ngắm những hạt sương đời.
Đau buồn hận oán nên đào thải.
Thưởng lãm yên hà hoa lá tươi.
Phạm Niêm.
*****
Lê Minh
MẢNH TÌNH LƠI
Em ngồi đếm lại mảnh tình lơi
Chán cảnh đời thêm mệt rã rời
Những độ mưa về coi nước nổi
Bên chiều nắng trở dõi mùa rơi
Tìm trong khoảng nhớ lời ai gọi
Gạn giữa niềm mơ tiếng kẻ mời
Chỉ giận đêm tràn lem ngõ nhớ
Đông vầy bếp lửa cũng tàn hơi
LM
*****
Đăng Khoa Lê
. LẮM CỦA LÀM CHI
Ngồi buồn nhổ cỏ gió buông lơi
Nản cảnh sương mai lóng lánh rời
Biển cả thuyền về chiều tím tắt
Bầu trời nắng cháy lá khô rơi
Xuyên qua bảy khoảnh dòng đời rụng
Thấu suốt năm canh giọt rượu mời
Của để tim đau người chịu nhục
Tình vì bóng xế lấy đâu hơi
L Đ K 28/12/24
*****
Sầu Đông
giữ vẹn tình này
🌹⚘🍁🌻💓⚘🌻🎋
Lòng này giữ vẹn chẳng hề lơi
Dẫu biết rằng mai cách rã rời
Đất khách nuôi tình mây trắng rụng
Quê người khắc nghĩa nắng vàng rơi
Tìm trong kỉ niệm luôn chờ gởi
Kiếm giữa vần thơ mãi đón mời
Cháy bỏng tim hồng mong khấp khởi
Tương phùng ước hẹn dẫu tàn hơi
SD
*****
Trần Đình Tấn
BỊ HỤT HƠI
Mụ tự buồn rầu chuyện nọ lơi
Khi ông lận đận bị tình rời
Vì nàng bộc lộ ta êm cọ
Tại bạn mừng thầm họ vội rơi
Mọi việc yêu thương chàng lại đợi
Đôi hôm mộng mị chị cùng mời
Từ ngày hội họp bao đêm lội
Sụt sịt thì thầm bị hụt hơi./.
28/12/2024
*****
Dung Thùy Lê
BÀ TÔI
Dùng dằng chẳng hiểu phải buông lơi
Khổ sở trông theo tuổi trẻ rời
Cổ mỏi tìm người châm nỏ chuyển
Đầu ồn mở cửa bảo không chơi
Liu riu lửa đỏ phì phèo thổi
Bỏm bẻm cau khô nể nả mời
Hỏi thử ngày nào đi nghỉ biển
Bà rằng chả khỏe để ra khơi.
Dung Thùy Lê
*****
Tòng Trần
PHẢI CHIA TAY
Vì chàng bỏ chỉ phải xe lơi
Uể oải đôi khi củi lửa rời
Bởi ả lầm bầm nên biển nổi
Vì nàng lảm nhảm để non rơi
Lơ mơ chẳng nể cùng bằng tuổi
Lẩm cẩm luôn chê ở nửa đời
Khổ sở nhiều hồi không thể hiểu
Lòng buồn phổi thở khỏi ra hơi.
28/12/2024. (C.nữu và B.nữu)
*****
Phạm Niêm
THƠ:
----
Nhủ bạn niên già nhớ xả hơi.
Hòa chơi phú vịnh hữu kim mời.
Rời buông nhọc khó nhiều gian khổ.
Giữ lấy thanh nhàn an lạc thơi.
Dẹp mối ưu tư nguồn suối đạo..
Bình tâm ngắm những hạt sương đời.
Đau buồn hận oán nên đào thải.
Thưởng lãm yên hà hoa lá tươi.
Phạm Niêm.
*****
Lê Minh
MẢNH TÌNH LƠI
Em ngồi đếm lại mảnh tình lơi
Chán cảnh đời thêm mệt rã rời
Những độ mưa về coi nước nổi
Bên chiều nắng trở dõi mùa rơi
Tìm trong khoảng nhớ lời ai gọi
Gạn giữa niềm mơ tiếng kẻ mời
Chỉ giận đêm tràn lem ngõ nhớ
Đông vầy bếp lửa cũng tàn hơi
LM
*****
Đăng Khoa Lê
. LẮM CỦA LÀM CHI
Ngồi buồn nhổ cỏ gió buông lơi
Nản cảnh sương mai lóng lánh rời
Biển cả thuyền về chiều tím tắt
Bầu trời nắng cháy lá khô rơi
Xuyên qua bảy khoảnh dòng đời rụng
Thấu suốt năm canh giọt rượu mời
Của để tim đau người chịu nhục
Tình vì bóng xế lấy đâu hơi
L Đ K 28/12/24
*****
Sầu Đông
giữ vẹn tình này
🌹⚘🍁🌻💓⚘🌻🎋
Lòng này giữ vẹn chẳng hề lơi
Dẫu biết rằng mai cách rã rời
Đất khách nuôi tình mây trắng rụng
Quê người khắc nghĩa nắng vàng rơi
Tìm trong kỉ niệm luôn chờ gởi
Kiếm giữa vần thơ mãi đón mời
Cháy bỏng tim hồng mong khấp khởi
Tương phùng ước hẹn dẫu tàn hơi
SD
*****
Trần Đình Tấn
BỊ HỤT HƠI
Mụ tự buồn rầu chuyện nọ lơi
Khi ông lận đận bị tình rời
Vì nàng bộc lộ ta êm cọ
Tại bạn mừng thầm họ vội rơi
Mọi việc yêu thương chàng lại đợi
Đôi hôm mộng mị chị cùng mời
Từ ngày hội họp bao đêm lội
Sụt sịt thì thầm bị hụt hơi./.
28/12/2024
*****
Dung Thùy Lê
BÀ TÔI
Dùng dằng chẳng hiểu phải buông lơi
Khổ sở trông theo tuổi trẻ rời
Cổ mỏi tìm người châm nỏ chuyển
Đầu ồn mở cửa bảo không chơi
Liu riu lửa đỏ phì phèo thổi
Bỏm bẻm cau khô nể nả mời
Hỏi thử ngày nào đi nghỉ biển
Bà rằng chả khỏe để ra khơi.
Dung Thùy Lê
*****
Nguyễn Tiến
BUÔNG
Đành rằng sức yếu muốn buông lơi
Trí nhớ bao năm đến lúc rời
Mắt ấy kèm nhèm khom đất bước
Mồm thì móm mém hết răng rơi
Ăn cơm uống nước nhiều thằng bón
Biếu bánh đưa khăn lắm đứa mời
Nuối tiếc làm gì thôi vứt tất
Trời chiều nắng tắt trút xong hơi
-- Nguyễn Tiến