NỤ HÔN CUỐI CÙNG
Nghiêng lòng vắt chẳng ra thơ
Con sông đêm sóng lững lờ nguyệt soi
Gió thu không đủ mặn mòi
Tiếng đàn em cũng chẳng moi được gì
Lột trần mấy thuở sân si
Còn chăng bấy cảnh ta nhì nhằng nhau
Căng đêm một đám đèn màu
Chỉ còn heo hút đôi bàu khói đen
Muộn phiền vẫn cứ đua chen
Tuổi già ngày tháng mon men lại gần
Tình đời một thoáng phù vân
Còn đây những cuộc phong trần trả vay
Xuân xanh trôi dọc tháng ngày
Cuống chiều rụng xuống đôi tay guộc gầy
Rượu sầu không uống cũng say
Nỗi buồn treo tận chân mây còn thừa
Câu thơ ngắn chẳng đủ lừa
Nụ cười tắt ngấm mây mưa kéo về
Nợ đời vắt tận sơn khê
Tình như ngọn gió chiều lê thê buồn
Đêm nay sương lạnh ngõ hồn
Muộn mằn em gửi môi hôn rã rời
Xin người một phút buông lơi
Để rồi mai với khoảng trời không nhau ./.
LCT 2O/12/2O24
BÀI HOẠ :*****
Lê Minh
Thăm huynh được thưởng thức hay
Ngày mới cát tường
KHOẢNG TRỜI NHỚ NHUNG
Ngồi buồn thảo mấy vần thơ
Nghiêng câu hò hẹn lượn lờ nắng soi
Câu thơ nay đã tịt ngòi
Em về bến lạ hắn đòi việc chi
Nói ra chỉ bấy lời si
Khốc khô giọng điệu làm gì được nhau
Tóc xanh nay đã nhuốm màu
Trong tâm giờ chỉ một bàu nước đen
Buồn cho thiên hạ lấn chen
Thương người tuổi yếu cũng men mon gần
Cuộc đời cũng tựa áng vân
Rày đây mai đó bước chân lạc loài
Rong chơi quên hết đêm ngày
Bóng chiều rớt lại trên tay gò gầy
Men đời chưa nhấp vội say
Ngày chưa xuống kịp bóng mây lại thừa
Thương yêu theo kiểu dối lừa
Nắng chưa đủ ấm gió mưa trở về
Tình còn cách trở sông khê
Bao năm mãi vướng những tê tái buồn
Chiều ni gió lạnh tâm hồn
Mưa lay lất nhớ nụ hôn thuở rời
Chuyện buồn xin để tay lơi
Cho nhau níu lại khoảnh trời nhớ nhung
LM
*****
Đăng Khoa Lê
. SỐNG ẢO
Vui buồn gửi tới hồn thơ
Hay chi tâm sự kẻ ngờ người soi
So đời mình quá thiệt thòi
Gái xinh tuổi lớn ta coi bằng gì
Một thời mình vẫn mê si
Bước chân lầm lỗi lỡ thì không nhau
Vì chăng thuở ấy làm màu
Ta kiêu ngạo chẳng mong cầu đỏ đen
Già thân thấy đẹp vẫn chen
Một vần thơ ảo gây men muốn gần
Đời là ngồi gió cưỡi vân
Sóng đời Xô đẩy cõi trần nợ vay
Mưu sinh bươn chải qua ngày
Vì chăng cuộc sống trao tay phải gầy
Men tình nay nhạt chẳng say
Chuốc cho ta đến tận mây cũng thừa
Thơ tình ta chẳng dối lừa
Tự con tim kéo gió mưa trở về
Tránh đời khỏi vướng chua khê
Đừng như ngọn cỏ sống lê lết buồn
Gió đông réo buốt tâm hồn
Muộn hay là tại nụ hôn vợi vời
Mong người đừng có lả lơi
Gieo cho ta sống một thời xa nhau
L Đ K 2O/12/2O24
*****
Trần Đình Tấn
HÃY GIỮ ĐẸP LỜI
Nhớ người gửi mấy vần thơ
Câu thương câu đợi đến giờ trăng soi
Chọn tìm câu chữ mặn mòi
Để cho nàng ấy khỏi xoi mói gì
Chẳng may vớ cuộc tình si
Chỉ vì duyên phận ôm ghì lấy nhau
Nay mai cuộc sống ngã màu
Mộng cho hai đứa sang giàu đổi đen
Vẫn còn cái thuở bon chen
Tóc xanh trắng bạc cũng len lỏi gần
Nắng sương đèo núi Hải Vân
Có nhìn thấy kẻ cõi trần gian vay
Phút giây năm tháng lẫn ngày
Chứng minh thân xác từ nay ốm gầy
Sinh lão bệnh tử rồi đây
Nẻo Phật sẽ đến chẳng lây lất thừa
Sự đời cũng lắm lọc lừa
Mẹ cha xuống ruộng sớm trưa tối về
Con thơ nấu bữa cơm khê
Mà lòng sung sướng nỏ chê chẳng buồn
Làm cho sống động tâm hồn
Cái hay ở chỗ nụ hôn chẳng rời
Chớ đừng lặng lẽ bỏ lơi
Mà ta hãy giữ đẹp lời với nhau./.
20/12/2024
*****
Bài hoạ nối của
Sầu Đông
VƯỜN XUÂN
🍁🌻🍁⚘🍁🌷🌹
Vườn xuân hoa nở muôn màu
Tỏa hương thơm ngát đua nhau khoe hình
Hết rồi mộng đẹp người xinh
Còn thương tiếc một mối tình ngày xưa
Trải bao giải nắng dầm mưa
Nói sao biết mấy cho vừa người ơi
Vầng trăng lơ lửng biển khơi
Trong lòng ta cả một trời trống không
Dìu hiu cánh Nhạn Sầu Đông
Gió lay rụng lá mà lòng ngẩn ngơ
Lao xao xào xạc đôi bờ
Hồn ta lạc giữa bến mơ hôm nào
Khung trời đầy những vi sao
Ngàn con sóng vỗ dạt dào gió trăng
Tình ơi muôn thuở vĩnh hằng
Ngày xưa ai đã nói rằng .nhớ nhung
Đêm nay nỗi nhớ không cùng
Vẫn là giấc mộng mông lung hảo huyền
Phận em thục nữ thuyền quyên
Tìm anh lạc mấy mươi miền bướm hoa....
SĐ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét